Giản Ngọc lại uống vài ngụm canh rồi lắc đầu: “Thật sự tìm hết người rồi, trừ khi cô ấy không đi tìm ai cả.”
“Vậy cô ấy có thể đi đâu chứ?”
“Anh cũng không biết.”
Lần này Giản Ngọc thật sự thấy khó khăn, trước đây anh ta rời một nơi để đến một nơi khác, anh ta không hi vọng người khác quấy rầy mình, bây giờ mới ý thức được, hóa ra hành vi này thật sự rất đáng ghét.
“Anh, anh cũng đừng lo lắng quá, hay nói Ớt Nhỏ vẫn là một đứa trẻ, nhưng từ chuyện đứa bé này, em cảm thấy cô ấy không ngây thơ đến vậy, cô ấy sẽ không làm ra hành động gì quá khích đâu.”
“Mong là vậy.”
Lại ba ngày trôi qua, vẫn không có tin tức gì.
Giản Ngọc ngày càng lo lắng Lý Như Kiều sẽ gặp bất trắc gì đó.
Tô Lạc Ly đứng trên bệ cửa sổ trong phòng ngủ nhìn về phía xa.
Cô không biết mình có thể giúp được gì, đột nhiên cô phát hiện người giúp việc đi về góc xa xa của hoa viên Crystal.
Hoa viên Crystal thực sự rất rộng, ngoài biệt thự chính này ra thì còn xây rất nhiều nhà, có cả nơi ở cho người giúp việc.
Tô Lạc Ly cũng chưa từng tìm hiểu xem người ở trong góc bên đó là ai, dù sao thì cũng là người trong nhà.
Vốn định nghỉ trưa, Tô Lạc Ly cũng không ngủ được nên xuống lầu, thầm nghĩ sẽ làm chút đồ ăn kèm cho Tam Tam.
Người giúp việc trong bếp đang bận rộn.
“Bắt đầu làm bữa tối sớm vậy sao?” Tô Lạc Ly thuận miệng hỏi.
Rõ ràng mấy người giúp việc hơi lúng túng, mọi người cô nhìn tôi tôi nhìn cô, một người giúp việc trong đó nói:”Vâng thưa mợ chủ.”
“Mọi người chăm chỉ quá, nấu sớm như vậy đến tối sẽ nguội mất, mau nghỉ ngơi đi.”
“Mợ chủ, cái này nấu cho người giúp việc chúng tôi, còn thức ăn của mọi người chúng tôi sẽ nấu sau.”
“Nấu món gì vậy, thơm quá.” Tô Lạc Ly đi tới mở nắp nồi.
Nhìn thấy cháo tổ yến trong nồi, Tô Lạc Ly thật sự giật mình.
Thức ăn cho người giúp việc trong hoa viên Crystal trước nay đều không tệ, nhưng cháo yến này thì đắt quá rồi.
“Mợ chủ, thật sự không có gì để xem đâu.” Nói xong, một người giúp việc vội đậy nắp nồi lại.
Tô Lạc Ly cũng không nói gì mà cười với mấy người giúp việc: “Mọi người làm việc của mọi người đi.”
Nói xong, cô ra khỏi bếp, nhưng thế này cũng kỳ lạ quá.
Là người giúp việc ăn vụng sao? Cái này không có khả năng lắm, người giúp việc ở đây đều được đào tạo bài bản, cho dù có ăn vụng thì cũng không dám nấu trong nồi ở đây trắng trợn như thế.
Không đúng, chắc chắn có gì đó kỳ lạ.
…
Ôn Khanh Mộ vẫn như bình thường, ban ngày đến công ty làm việc, buổi tối về rất sớm.