Tô Nhược Vân.
Văn chưa chính thức ra mắt, Tô Nhược Vân đã có khí thế của một ngôi sao lớn, người quản lí đi trước dẫn đường, hai trợ lí chạy theo phía sau lưng.
Còn cô ta thì sao?
Ðeo một cặp kính râm, dáng đi khệnh khang.
Lúc thấy Tô Nhược Vân, Tô Lạc Ly vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh, cô liền thụt lùi trở lại, sô không hề muốn đụng phải Tô Nhược Vân ở đây.
Dáng vẻ tiền hô hậu ủng của Tô Nhược Vân, thực sự khiến không ít diễn viên đến thử vai đều cực Kì hâm mộ.
“Này, nghe gì chưa, Tô Nhược Vân là thiếu phu nhân tương lai của Quốc tế Nghệ Tân đấy, buổi thử vai này chẳng qua là thủ tục mà thôi, chẳng qua, cô ta là nữ phụ, không hề xung đột với chúng ta”
“Cảm ơn trời đất, không xung đột với chúng †a, bằng không chúng ta phí công đến một chuyến rồi!”
“Phải đó, phải đó, bám được lên người thiếu gia nhà Mộ Dung, sau này cô ta chắc chản sẽ cực kì nổi tiếng, ôi, cố gắng hơn nữa, cũng không bằng có một ông chồng vừa có tiền vừa có thế mài”
Tô Lạc Ly nghe cuộc nói chuyện của những người xung quanh, trong lòng không khỏi hơi lạnh lẽo.
Nếu thời gian quay về một năm trước, sợ rằng tất cả những thứ này đều thuộc về cô, cô cũng sẽ không còn phải ở đây thử vai.
Tô Lạc Ly soi gương dặm lại lớp trang điểm, sau đó khôi phục lại vẻ bình tĩnh thong dong như trước.
Nữ chính nữ phụ đều là nhân vật quan trọng trong phim, vì thế nơi thử vai cũng khác với những nhân vật khác, điều này khiến Tô Lạc Ly thở phào nhẹ nhõm, như vậy sẽ không đụng phải Tô Nhược Vân rồi.
Mặc dù Tô Nhược Vân là em gái cùng cha khác mẹ với cô, nhưng mỗi lần thấy cô ta, trong đầu cô đều nhớ về dáng vẻ Tô Nhược ‘Vân và Mộ Dung Dịch quấn quýt trên giường, cô chỉ cảm thấy cực kì buồn nôn.
Thử vai cho vai nữ thứ phụ có hơn ba mươi người, đều đang đợi ở phòng chờ.
Có người cầm tờ miêu tả hướng dẫn nhân vật mà tổ làm phim phát cho trước đó đọc cẩn thận, có người tụ thành tốp năm tốp ba nói chuyện.
Tô Lạc Ly đứng ở một góc, đang suy nghĩ gì đó ở một phòng chờ khác Đây là phòng chờ cho vai nữ chính và nữ phụ, ghế ngồi đều là sofa cao cấp, tất cả không có mấy người, Tô Nhược Vân đánh giá một chút, đều là những khuôn mặt xa lạ.
Những diễn viên có tiếng trong ngành đương nhiên cũng cần thử vai, chẳng qua lịch trình của bọn họ rất bận, chắc chắn là hẹn với đạo diễn lúc khác.
Mặc dù Tô Nhược Vân có Mộ Dung Dịch chống lưng, thế nhưng nói đến cùng, cũng chỉ vừa ra mắt, không có tác phẩm nào nổi bật, cũng không có lịch trình nào gấp, vì thế vẫn sắp xếp thử vai.
Trợ lí Hoàng Xán của cô ta dè dặt bước tới, cúi người ghé vào tai Tô Nhược Vân: “Chị ‘Vân, vừa rồi em thấy Tô Lạc Ly đó”
Tô Nhược Vân nhíu mày: “Chị ta đến làm gì?
“Đến thử vai, em điều tra qua rồi, chị ta đến thử vai nữ thứ phụ, không hề xung đột gì với chị cả”
Trên mặt Tô Nhược Vân lộ ra vẻ khinh thường: “Đương nhiên không xung đột gì rồi, loại người đến quản lí cũng không có như chị ta, đương nhiên không có cách nào được thử vai diễn tốt, chỉ là..”
Tô Nhược Vân ngoắc tay về phía Hoàng Xán, Hoàng Xán lập tức ghé tai lại gần Tô Nhược Vân, hai người thì thầm một hồi.
“Chị Vân, không cần thiết đâu, hơn nữa, chưa nói chị ta có thể giành được vai diễn này hay không, cho dù là giành được rồi, một vai diễn thứ phụ cũng không thể tranh phong quang với chị được, trong bộ phim này, đất diễn của vai nữ thứ gần như tương đương với nữ chính rồi”
“Cô hiểu gì chứ? Con người Tô Lạc Ly không hề đơn giản, nếu cô ta ngóc đầu dậy, vậy tuyệt đối sẽ là kẻ địch mạnh nhất, cứ làm theo lời tôi nói đi!”
Hoàng Xán gật đầu.
Trong phòng chờ bên này, Tô Lạc Ly còn đang chuẩn bị, từng diễn viên thử vai lần lượt đi vào rồi đi ra, đều cúi đầu ủ rũ.
Điều này cũng khiến cô ngày càng căng thẳng.
Thứ vai cho vai nữ thứ phụ là hai phó đạo diễn, không phải là đạo diễn Lâm Xuyên, mà đã khó khăn như này rồi, nghe nói qua được cửa của phó đạo diễn, còn cần qua cửa của đạo diễn Lâm Xuyên nữa cơ.
Đột nhiên có người gõ cửa, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn về phía người đang đứng ở cửa.
Đó là một người mặc đồng phục nhân viên, hôm nay ở hiện trường có không ít công nhân viên, dù sao người thử vai nhiều như vậy, cũng không thể làm loạn hết quy củ.
“Ai là Tô Lạc Ly?”
Tô Lạc Ly nhíu mày, nhưng vẫn đứng dậy: “Là tôi”
“Cô ra đây một lát”
Tô Lạc Ly nghi ngờ đi ra ngoài, nhân viên này kéo cô sang một bên, đánh giá từ trên xuống dưới: “Cô chính là Tô Lạc Ly sao?”
“Phải, có chuyện gì sao?”
“Ồ, là như này, vừa rồi đạo diễn Lâm xem qua hồ sơ của cô, rất có hứng thú với cô, muốn gặp riêng cô một lát” Nhân viên này lập tức lộ ra nụ cười.
Điều này lại khiến Tô Lạc Ly khá ngạc nhiên: “Thế nhưng, hồ sơ của tôi gần như là để tráng, đạo diễn Lâm sao lại hứng thú với tôi chứ?”
Nếu nói vẻ bề ngoài, có thể làm diễn viên, ai mà không xinh đẹp đến rối tung rối mù, cho dù không đẹp tự nhiên, không phải còn có thể phẫu thuật thẩm mĩ sao?
Nếu nói lí lịch, trước kia cô đều diễn vai quần chúng, căn bản không có tác phẩm nào nổi bật!
“Đây chính là lí do đạo diễn Lâm nhìn trúng cô đó! Tin rằng cô cũng hiểu ít nhiều về tính tình của đạo diễn Lâm chứ, ông ấy thích trang giấy trắng trong giới giải trí, bởi vì không gian phát triển khá lớn, hồ sơ của người khác làm giả không ít, chỉ có cô là trong sạch nhất, đạo diễn Lâm mới có hứng thú.”
“Thế nhưng…”
Lời người này nói đều là sự thật, đạo diên Lâm nổi tiếng khắp giới giải trí là thích người mới, nhưng trong lòng Tô Lạc Ly vẫn cảm thấy có chút không yên tâm.
Thế này không khỏi hơi may mắn quá rồi?
“Nhưng gì mà nhưng, cơ hội tốt như vậy mà cô không cần? Tôi nói cho cô biết, buổi thử.
vai hôm nay chỉ cần diễn qua, rất nhiều vai đều đã được quyết định rồi, nếu cô không đi, hôm nay coi như phí công đến rồi”
Tô Lạc Ly cần môi, mặc dù giới giải trí này rất loạn, quy tắc ngầm gì gì cũng có, nhưng cô đi một chuyến thì có làm sao chứ?
Nếu thật sự đụng phải quy tắc ngầm, cũng không thể cưỡng ép cô mà!
Đến lúc đó cô từ chối là được!
Nghĩ tới đây, Tô Lạc Ly gật đầu: “Được, tôi đi”
“Vậy thì tốt, đi theo tôi Nhân viên đưa Tô Lạc Ly rời khỏi đó.
Tô Lạc Ly không quá quen thuộc với phòng thu, chỉ đành cứ đi theo phía sau nhân viên nọ, nhưng rẽ trái rẽ phải vài vòng, rẽ tới mức cô không nhớ nổi đường đi nữa, vẫn còn chưa tới.
Cô không khỏi nảy sinh nghỉ ngờ.
“Cho tôi hỏi một chút, phòng của đạo diễn Lâm ở đâu thế? Sao mãi vẫn chưa tới thế?”
“Tôi nói này, sao cô nói nhiều thế hả? Đạo diễn lớn như đạo diễn Lâm có thể tùy tiện tìm một phòng là được sao? Đương nhiêt phải ở một căn phòng kín đáo một chút rồi”
Tô Lạc Ly cũng không nghĩ nhiều, tiếp tục đi theo nhân viên này.
Lại rẽ vài lần nữa, Tô Lạc Ly đã hoàn toàn quên đường đi tới rồi, chỉ biết bọn bọ có lẽ đã đi tới tầng hầm thứ nhất dưới lòng đất.
Phòng thu có một tầng hầm cũng không hề kì lạ, các phòng thu lớn thậm chí còn có vài tầng hầm.
Ở đây không bật đèn, tối đen thui, Tô Lạc Ly bất an nhìn xung quanh.
Đi tới trước một cánh cửa hai cánh màu đỏ, nhân viên chỉ vào cánh cửa.
“Được rồi, đến rồi, cô vào đi”
“Anh không vào sao?”
“Tôi cũng không thử vai, tôi còn có việc khác phải đi rồi, cô đi đi” Anh ta mở cửa ra.
Tô Lạc Ly chậm rì rì đi tới trước cửa, vừa ngó vào, liền cảm thấy bản thân bị đẩy một cái, cô liền ngã nhoài trên mặt đất.