“Tôi nói cho cô biết, sau khi về nếu gặp mẹ tôi, mẹ tôi mà bảo cô giới thiệu bạn gái cho tôi thì cô nhất định đừng đồng ý!”
Tô Lạc Ly nằm bò ra mặt bàn, nhìn Mục Nhiễm Tranh với đôi mắt to tròn đen láy.
“Anh gọi tôi một tiếng mợ thì tôi sẽ đồng ý với anh.”
“Biến đi!”
Mục Nhiễm Tranh lại ở đây quay nội dung thêm một ngày nữa, đến khi các vai diễn của anh đều đã hoàn thành thì mới rời đi.
Trước khi đi anh và Tô Lạc Ly lại chụp thêm mấy bức ảnh, chỉ có điều lần này là ảnh trường quay rất đứng đắn.
Buổi tối, hai người không hẹn mà cùng đăng Weibo.
Mục Nhiễm Tranh nói: Mọi người đều nói ‘Có một loại tình bạn mang tên Tô Lạc Ly và Mục Nhiễm Tranh’, @Tô Lạc Ly.
Tô Lạc Ly nói: Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người dành cho “Duy Nương”, cảm ơn sự tin tưởng của tổng giám đốc đài truyền hình, một ngày nào đó Hắc Thổ vắng mặt, tôi sẽ dẫn bạn trai đến nhà giám đốc làm khách, tôi là người xuống bếp.
Mục Nhiễm Tranh nhìn thấy thì lập tức bình luận: Tại sao lại đợi đến khi tôi vắng mặt?
Tô Lạc Ly trả lời: Đơn giản là vì không cho anh ăn rồi, anh có ngốc không đấy? Ngay cả điều này mà cũng không nhận ra được.
Hai người cứ anh một câu tôi một câu mà bốp chát nhau trên Weibo, mọi người thấy vậy thì rất vui vẻ, Tô Lạc Ly còn nhân tiện nói cho mọi người nghe về bộ phim mới mà Mục Nhiễm Tranh đang quay.
Fan của Mục Nhiễm Tranh còn chạy sang Weibo của Tô Lạc Ly để xin lỗi.
Buổi tối, Mục Nhiễm Tranh nằm trên giường nhìn hot search “Có một loại tình bạn mang tên Mục Nhiễm Tranh và Tô Lạc Ly”, vừa nhìn vừa cười ngây ngốc.
Có lẽ cứ bảo vệ cô như vậy cũng rất tốt.
Tại một nơi khác, đã hơn nửa đêm mà Tô Nhược Vân và La Thần cũng không thể yên giấc, lần này coi như thua rồi!
Tô Nhược Vân đã bỏ ra rất nhiều tiền để mua thủy quân, La Thần cũng tốn không ít tiền mời paparazzi để chụp ảnh, nhưng cuối cùng lại để đối phương được một món hời lớn.
“Chúng ta có nên mua thêm ít thủy quân, làm nóng chủ đề lên một lần nữa hay không? Không thể cứ để như vậy được!”
Tô Nhược Vân vẫn chưa chịu bỏ cuộc.
“Lần này quả thực bọn họ đã PR rất tốt, hơn nữa còn có sự giúp sức của Diêu Hướng Vân, cô có mua nhiều thủy quân hơn nữa cũng vô dụng.”
Trong giọng nói của La Thần lộ ra vẻ mệt mỏi, gần đây anh ta cũng hao phí rất nhiều tinh thần và sức lực vì bận rộn với những chuyện rắc rối này.
“Nhược Vân, lần này để cho Tô Lạc Ly được một món hời lớn rồi, đúng là một mũi tên trúng ba đích, thứ nhất là giúp Tô Lạc Ly quảng bá bộ phim truyền hình, thứ hai là giúp bộ phim truyền hình của cô ta ký hợp đồng thành công với đài truyền hình, thứ ba là thuận tiện cũng giúp Mục Nhiễm Tranh.”
Đối với lần PR không tốn một xu như vậy, La Thần cũng phục sát đất.
“Quá xảo quyệt, bọn họ quá xảo quyệt!”