Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 537


“Vậy cô nói xem tại sao cậu chủ lại để cô Tiêu ở đây? Cô Tiêu này muốn làm gì?”


“Ai mà biết, chúng ta có thể đoán được suy nghĩ của cậu chủ à? Nhưng cô Tiêu này thật sự xem mình thành mợ chủ tương lai rồi.”


“Ôi… đừng nhắc nữa, uổng công chúng ta tốt với cô ta như vậy, hóa ra chỉ là một người bạn.”


“Cô nói xem, cô Tiêu cũng mặt dày thật, cậu chủ đã kết hôn rồi mà cô ta lại đến ở nhà cậu chủ.”





Quả thực Tiêu Mạch Nhiên tức đến nổ cả phổi, cô ta nhanh chóng quay về phòng ngủ của mình.


Mọi thứ ở đây bỗng chốc đều bị phá vỡ vì sự xuất hiện của Tô Lạc Ly.


“Cốc cốc…” Tiếng gõ cửa vang lên.


“Vào đi.” Tiêu Mạch Nhiên không vui nói.


Triệu Ni Ni bưng một cái bát đi vào.


“Cô Tiêu, đã nấu xong tổ yến cho cô rồi.”


“Để đó đi.” Giọng Tiêu Mạch Nhiên lạnh tanh.


Triệu Ni Ni nhìn cô ta, để tổ yến lên bàn rồi đi đến bên cạnh Tiêu Mạch Nhiên.


“Cô Tiêu đừng tức giận, mợ chủ dùng thủ đoạn này, người như cô không phải đối thủ của cô ta.”


Tiêu Mạch Nhiên đảo mắt.


Chuyện hôm nay, mặc dù cô ta tức nhưng cũng không nghĩ quá nhiều.


Tất cả chỉ là trùng hợp, cũng là chuyện hợp tình hợp lý.


Cô ta ngước mắt nhìn Triệu Ni Ni.


“Ý của cô là thực ra Lạc Ly cố ý làm thế?”


“Không thì sao chứ?”


Triệu Ni Ni cười khẩy một tiếng: “Cô ta là loại người này, cô tội gì phải chấp cô ta.”


“Nhưng tôi cảm thấy Lạc Ly không giống loại người này.” Tiêu Mạch Nhiên luôn cảm thấy Tô Lạc Ly là một cô gái tốt.


“Cô Tiêu, cô tốt bụng quá, cô ta diễn vở kịch này đúng là hay thật. Cô nghĩ mà xem, bây giờ cô ở đây, người giúp việc ở đây đều cho rằng cô Tiêu có quan hệ tốt đẹp với cậu chủ, tất nhiên họ vô cùng tôn trọng cô Tiêu, thậm chí còn tưởng rằng cô Tiêu chính là mợ chủ tương lai.”


Tiêu Mạch Nhiên lắng nghe kỹ càng, vỗ vào bên cạnh mình, tỏ ý bảo Triệu Ni Ni ngồi xuống.


“Nhưng hôm nay cô ta không nói tiếng nào đã đến đây, lẽ nào cô không cảm thấy rất kỳ lạ à? Cô ta đến làm gì? Thật sự đến tặng đồ bổ dưỡng cho cô Tiêu sao? Cả cái hoa viên Crystal này mà thiếu chút đồ bổ dưỡng đó của cô ta à?”


Tiêu Mạch Nhiên cau mày, hiểu ra những lời Triệu Ni Ni nói.


“Hình như cũng có lý.”


“Giả sử cô ta muốn tặng đồ bổ dưỡng cho cô tiêu thì cứ dứt khoát mà gọi điện thoại cho quản gia Vương, quản gia Vương sẽ lo liệu, cô ta cần gì phải từ xa xôi chạy đến đây? Cô cũng thấy đấy, quản gia Vương biết mợ chủ này của chúng tôi!”


Tiêu Mạch Nhiên như bừng tỉnh.


Đúng nhỉ, Tô Lạc Ly hoàn toàn không cần phải đến đây!


Huống hồ nếu cô đến thì có thể gọi điện nói trước với mình một tiếng cũng được mà.


Nhưng cô không làm thế mà âm thầm đến.


“Tôi đoán là cô ta nghe ngóng được hôm nay quản gia Vương sẽ ra ngoài có việc, cố ý chọn lúc quản gia Vương không có ở nhà mà đến. Chẳng được mấy người giúp việc biết đến sự tồn tại của cô ta, tất nhiên sẽ không nể mặt gì cô ta rồi. Đợi đến khi quản gia Vương về rồi chứng minh thân phận mợ chủ của cô ta, quản gia Vương biết người giúp việc thất lễ với cô ta, đương nhiên sẽ phạt, đến lúc đó cô ta lại xin tha cho họ, thế chẳng phải mấy người giúp việc sẽ cảm động cô ta giúp họ hay sao.”


Giọng điệu Triệu Ni Ni vô cùng khinh thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK