“Tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra nữa, chỉ nghe nói mấy ngày nay cô Tô Nhược Vân tới, không đưa tiền bồi thường cho người nhà bệnh nhân như đã hứa, sau đó tôi liền bị đuổi việc.”
Tô Lạc Ly bỗng ý thức được điều gì đó, “Tôi hiểu rồi, chắc là Tô Nhược Vân biết anh từng liên lạc với tôi, chắc chắn cô ta nói chúng ta trong ngoài phối hợp.”
“Nhưng người đó phải vào viện sau khi uống rượu của chúng ta là sự thật! Dây chuyền sản xuất quả thực cũng nên chỉnh đốn lại, tiếp tục như vậy sớm muộn cũng sẽ xảy ra chuyện lớn!”
Giám đốc Giang cũng chỉ một lòng nghĩ cho công ty rượu Tô Ký.
“Là tôi chủ quan, tôi nên nghĩ đến điều này từ trước.”
Tô Lạc Ly thở dài bất an, cô nên nghĩ đến điều này từ trước, công ty rượu Tô Ký đã là quân bài cuối cùng của Tô Nhược Vân, Tô Nhược Vân sẽ liều mạng để bảo vệ quân bài này.
“Giám đốc Giang, tôi rất xin lỗi vì đã làm anh mất việc, bọn họ không làm khó anh chứ?”
“Chuyện này thì không, bọn họ vẫn trả tiền lương cho tôi như trước, có lẽ là bởi vì tôi biết quá nhiều chuyện của dây chuyền sản xuất nên bọn họ lo lắng tôi sẽ tiết lộ ra ngoài.”
“Không làm khó anh là tốt rồi, nhưng vì chuyện này mà tôi làm anh mất việc, thực sự xin lỗi anh.”
“Cô Tô khách sáo quá, tôi tới đây là để báo cho cô một tiếng, cô Tô Nhược Vân đã bắt đầu tham gia vào chuyện này, cô nên cẩn thận thì hơn.”
“Tôi biết rồi, cảm ơn anh đã lặn lội đường xa tới đây nói với tôi, nhưng anh mất việc rồi, tiếp theo anh có dự định gì không?”
“Tôi đã viết xong CV rồi, đang định đi nộp CV cho các công ty, chuyện này cô không cần lo cho tôi đâu.” Giám đốc Giang là người khá khiêm nhường.
“Hay là như vậy đi, nếu anh có ý định thì tôi có thể giới thiện anh đến tập đoàn Dark Reign làm việc.”
“Tập đoàn Dark Reign?” Giám đốc Giang giật mình, đó là tập đoàn số một thế giới, mọi người đều ao ước có thể vào làm việc ở tập đoàn như vậy.
“Nếu anh không ngại, tôi có thể giới thiệu giúp anh, anh trở về chờ tin tốt của tôi đi, tôi sẽ cho người liên lạc với anh.”
“Vậy thì cảm ơn cô Tô, tôi không quấy rầy nữa, tôi xin phép về trước.”
Tiễn giám đốc Giang đi, trong lòng Tô Lạc Ly vẫn hơi bất an.
Cô vốn tưởng chuyện này đã thành công, không ngờ Tô Nhược Vân lại nhúng tay vào thời khắc quan trọng!
Lần này khó khăn rồi đây.
“Lạc Ly, bắt đầu quay rồi, cô chuẩn bị đi nhé!”
“Tôi tới đây!” Đạo diễn đã gọi cô, Tô Lạc Ly vội vàng điều chỉnh lại tâm trạng.
Buổi tối Tô Lạc Ly lê cơ thể mệt mỏi về khách sạn, cô vốn định gọi video với Ôn Khanh Mộ, tiện thể xem bé cưng, ai ngờ phát hiện điện thoại có mấy cuộc gọi nhỡ của Tô Khôn.
Đã lâu rồi cô và Tô Khôn không liên lạc, lần cuối cùng gặp mặt là trong tang lễ của Tô Kiêm Mặc.
Tất nhiên cô biết Tô Khôn gọi điện cho mình làm gì.
Vốn dĩ cô định thông qua chuyện lần này để nhắc nhở Tô Khôn, Tô Khôn là người nhát như cáy, chắc chắn sẽ được phen hú vía.
Nếu Tô Nhược Vân không nhúng tay vào, Tô Khôn chắc chắn sẽ đồng ý chỉnh đốn dây chuyền sản xuất.
Nhưng bây giờ thì khó khăn hơn rồi.
Tô Lạc Ly vẫn gọi điện thoại cho Tô Khôn.