“Xem em chạy đi đâu?”
“Anh không được đánh em! Em còn cho con trai anh bú nữa! Em nói cho anh biết, nếu anh đánh em thì con trai anh không có sữa để uống nữa đâu!”
Tô Lạc Ly gân cổ lên nói.
“Vậy thì vừa hay! Anh muốn cai sữa cho nó lâu rồi! Tu hú chiếm tổ chim khách đã quá lâu! Nơi đó là của anh!”
Mặt Tô Lạc Ly đột nhiên đỏ bừng, nếu chuyện này bị người khác nghe thấy…
“Anh có thể nói nhỏ một chút được không? Để người khác nghe thấy thì mất mặt lắm!”
“Là em nói về chủ đề này trước!”
“A…”
Ôn Khanh Mộ bế ngang Tô Lạc Ly lên: “Xem tối nay anh xử lý em thế nào!”
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Ôn Khanh Mộ nghênh ngang bế Tô Lạc Ly về phòng ngủ, đè cô dưới thân.
“Chồng à… anh bớt giận, chúng em chưa xảy ra chuyện gì mà.”
“Chẳng phải vừa nãy em vừa chạy vừa hùng hồn mắng anh sao? Hửm?”
Tô Lạc Ly tỏ vẻ tủi thân, đã đến nước này rồi cô chỉ có thể cầu xin tha thứ, nếu không sợ rằng không sống qua nổi đêm nay.
“Hai người chưa xảy ra chuyện gì nhưng anh ta đã đụng vào em! Anh ta đè lên người em! Hai người đã tiếp xúc thân thể!”
Đôi mắt đen của Ôn Khanh Mộ đỏ ngầu, mỗi khi nghĩ đến video đó, lửa giận trong lòng anh lại bùng lên!
“Em thật sự…”
Tô Lạc Ly cũng không biết phải giải thích thế nào.
“Một phút hai mươi sáu giây, anh ta còn chạm vào ngực em! Một phút ba mươi sáu giây, anh ta hôn lên mặt em! Hai phút ba mươi giây, anh ta sờ vào eo em!”
Tô Lạc Ly ngạc nhiên nhìn chằm chằm Ôn Khanh Mộ, nhớ rõ vậy sao?
Anh đã xem bao nhiêu lần rồi?
“Anh hỏi em, khi còn yêu nhau, rốt cuộc em với anh ta đã từng tiếp xúc thân mật chưa?”
“Thế nào là tiếp xúc thân mật?”
Tô Lạc Ly chớp đôi mắt to có hồn nhìn Ôn Khanh Mộ.
“Anh ta chạm vào đây chưa?” Ôn Khanh Mộ đặt tay lên ngực Tô Lạc Ly, “Ở đây?” Anh lại đặt tay lên eo cô, rồi đi xuống dưới.
Tô Lạc Ly biết rồi, mượn cớ ghen để sờ mó đây mà!
“Em nói với anh rồi! Em với anh ta yêu nhau lâu như vậy, ít nhiều cũng đã động chạm một chút, nhưng chưa thật sự lên giường!”
Tô Lạc Ly vừa dứt lời, Ôn Khanh Mộ đã hôn để chặn miệng cô lại.
Anh ghen phát điên lên rồi!
Thật ra anh đã biết tất cả đáp án, chỉ là trong lòng vẫn thấy tức thôi.
“Tô Lạc Ly, sao em không gặp anh sớm hơn?”
Như vậy cô sẽ hoàn toàn thuộc về anh, không bị người đàn ông khác sờ mó!