Anh đã liên tục hai ngày không về nhà đúng giờ, hôm nay phải về sớm hơn.
Doãn Cẩn vội vàng cho Ôn Khanh Mộ xem tin tức.
Ôn Khanh Mộ làm sao ngờ được lại có Paparazzi chụp lén anh và Lê Thấm Thấm.
“Cậu lập tức liên lạc với người đăng tin này cho tôi, cho dù tốn bao nhiêu tiền cũng phải gỡ hết những tin tức này xuống!”
Đêm qua anh mới nói dối, bây giờ chẳng phải đã lập tức bị vả mặt sao?
“Được, tôi sẽ đi làm ngay!”
Ôn Khanh Mộ hơi hoảng, cũng không biết Tô Lạc Ly đã xem những Weibo và tin tức này chưa.
Nếu cô nhìn thấy, mình phải giải thích thế nào đây?
Ôn Khanh Mộ về nhà, bầu không khí trên bàn ăn tối hơi kỳ lạ, Tô Lạc Ly có vẻ rất bình thường.
Sau bữa cơm tối, Giản Ngọc gọi Ôn Khanh Mộ sang một bên.
“Tin tức kia là sao vậy?”
“Tin tức gì chứ?”
“Cậu đừng biết rõ còn giả vờ hồ đồ với tôi! Đêm qua cậu đi đâu hả?” Giản Ngọc nghiêm mặt chất vấn.
“Em đi đâu thì liên quan gì tới anh chứ?” Trong lòng Ôn Khanh Mộ vẫn luôn không phục người anh trai này.
“Tôi cho cậu biết, cậu đừng làm chuyện có lỗi với Lạc Ly. Bố mẹ không còn, anh cả như bố, cậu để ý một chút cho tôi!” Giản Ngọc chọc chọc ngón tay vào ngực Ôn Khanh Mộ.
“Anh bớt can thiệp vào chuyện nhà bọn em, cứ lo cho bản thân anh là được rồi!”
Sau khi ăn xong, Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly cùng về phòng ngủ. Bọn họ vừa vào cửa phòng ngủ, anh đã ôm lấy cô.
“Ly Ly, đêm qua anh nói dối nhưng em có thể đừng phạt anh phải ngủ riêng, em phạt anh chuyện khác được không?”
Tô Lạc Ly thấy Ôn Khanh Mộ nhanh chóng nhận sai như vậy cũng không lập tức nổi nóng.
“Anh tốt nhất nên khai báo rõ ràng đi! Có phải những gì nói trên tin tức kia đều là thật không?” Tô Lạc Ly đanh mặt, nhất quyết phải hỏi rõ sự thật.
“Là thật, à, không đúng, không phải là sự thật! Ôi, không phải như bọn họ nghĩ đâu!”
“Vậy rốt cuộc là thế nào? Anh nói rõ ràng ra, không được sai một từ nào!”
Ôn Khanh Mộ vẫn ôm chặt Tô Lạc Ly từ phía sau không chịu buông tay.
“Cô gái đó cứ quấn lấy anh, còn chạy đến văn phòng nữa. Hôm qua cô ta tới tìm anh, nói nếu anh uống rượu thắng cô ta thì cô ta sẽ không dây dưa với anh nữa, vì vậy bọn anh mới uống rượu. Kết quả anh uống thắng, cô ta uống say. Anh vốn định đi lại thấy có hai người đàn ông tới quấy rối cô ta. Cô ta chỉ là một cô gái, nếu xảy ra chuyện gì cũng không tốt. Chẳng phải em vẫn luôn dạy anh phải làm một người lương thiện sao?”
“…” Chuyện này còn có liên quan tới cô à?
“Cho nên anh đưa cô ta tới khách sạn, sau đó anh về nhà, chuyện chỉ đơn giản vậy thôi!”
“Thật không? Lần này anh không lừa em chứ?”
“Anh thề tuyệt đối không lừa em! Hơn nữa anh đã uống thắng cô gái kia, cô ta sẽ không quay lại quấn lấy anh nữa. Anh làm sao biết được hôm qua lại bị Paparazzi chụp được chứ!”