“Ồ.”
Tô Lạc Ly lập tức lấy ví tiền, móc ra một trăm đưa cho tài xế.
“Làm phiền bác tài rồi, bác không cần phải trả lại đâu.”
“Được, cảm ơn, cảm ơn. Nhưng cô gái à, tôi vẫn muốn nhắc cô một câu, cô đừng qua. Nhỡ trong này thật sự có thứ gì không sạch sẽ thì sao? Thời buổi này, chuyện lạ nào chẳng có!”
“Cảm ơn bác đã nhắc.”
Tô Lạc Ly vẫn cố chấp bước xuống xe. Bác tài xế thấy vậy thở dài rồi lái xe đi.
Cô đi dọc theo bên ngoài bức tường về phía trước.
Ngoài dự đoán của Tô Lạc Ly, chiếc xe Raphael Ferrari do Ôn Khanh Mộ lái chợt giảm tốc độ.
Cô chạy chậm, dè dặt men theo bức tường.
Không biết có phải chiếc Ferrari do Ôn Khanh Mộ lái gặp sự cố hay không mà chợt giảm tốc độ, đi rất chậm, lúc này Tô Lạc Ly mới có thể theo kịp.
Đến cổng hoa viên Crystal, chiếc Ferrari đi thẳng vào trong.
Tô Lạc Ly thấy Ôn Khanh Mộ vào trong hoa viên Crystal mới lén lút đi tới cổng, phát hiện không ngờ ở đây chẳng có ai canh giữ!
Đây đúng là một cơ hội tốt!
Tô Lạc Ly dè dặt bước vào. Ở đây thật sự quá lớn, cô lo lắng mình sẽ lạc đường nên không dám đi quá sâu vào bên trong.
Đột nhiên, cô dừng lại!
Bởi vì cô nhìn thấy chiếc xe đỗ ngay sát bên cạnh chiếc Raphael Ferrari…
Đó là xe của Tiêu Mạch Nhiên.
Bọn họ hẹn hò ở đây sao?
Đột nhiên có giọng nói vọng tới, Tô Lạc Ly lập tức ngồi thụp xuống.
“Cô Tiêu kia là mợ chủ của chúng ta à?”
“Chắc vậy nhỉ? Nếu không phải, sao cậu chủ có thể thu xếp cho cô ta ở đây chứ?”
“Nhưng tôi nghe Triệu Ni Ni nói mợ chủ Ôn của chúng ta đang ở trong một biệt thự khác.”
“Chúng ta chỉ là người giúp việc, cậu chủ bảo chúng ta hầu hạ ai thì chúng ta hầu hạ người đó, quan tâm nhiều như vậy làm gì!”
Hai người giúp việc đi qua trước xe cũng không phát hiện ra Tô Lạc Ly.
Cô lại nghe rõ ràng lời hai người nói.
Tiêu Mạch Nhiên chắc chắn đã vào hoa viên Crystal.
Tim cô đột nhiên đau thắt lại.
Cô là người vợ hợp pháp của Ôn Khanh Mộ mà chỉ mới qua đây một lần. Từ trước đến nay anh chưa từng để cô ở lại đây.
Nhưng bây giờ, anh lại thu xếp cho một người phụ nữ khác ở đây.
Tô Lạc Ly không dám nghĩ xem điều này rốt cuộc có ý nghĩa thế nào.
Cô cứ đứng trước biệt thự không nhúc nhích, nhiều lần muốn bước chân vào trong.