Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1428


“Dù sao thì ông cũng có một đứa con gái, nếu ông xuống tay được thì tùy ông thôi.”


“Bà còn chọc điên tôi?”


“Thấm Thấm đang yêu, ông đừng tức giận thế nữa. Lúc đầu tôi cũng không thích Mục Nhiễm Tranh, nhưng nếu Thấm Thấm thật lòng thích người ta, hai đứa tâm đầu ý hợp, ông cũng đừng can thiệp vào nhiều.”


“Nó yêu đương với ai không được mà cứ phải yêu Mục Nhiễm Tranh? Cậu ta hơn con bé sáu tuổi đấy bà biết không? Cậu ta ở trong showbiz thì sạch sẽ được bao nhiêu? Dù sao thì tôi nhất quyết không đồng ý!”


Ôn Lam từ từ thở phào: “Ông nói Mục Nhiễm Tranh là người trong showbiz nên ông cảm thấy cậu ấy đời tư hỗn loạn, tôi không phản đối điều này, nhưng ông cũng không thể vơ đũa cả nắm được, biết đâu cậu ấy gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn thì sao? Hơn nữa ông đừng cứ lấy tuổi tác ra để nói, chẳng phải ông lớn hơn tôi tận mười mấy tuổi à.”


“Tôi…” Lê Hán Giang bị vợ mình chặn họng không thốt nên lời.


Lúc này, Lê Hán Giang nhận điện thoại: “Sếp Lê, chúng tôi điều tra được hướng cuối cùng mà xe của Mục Nhiễm Tranh lái tới là hoa viên Crystal, chắc là bây giờ cậu ta đang ở đó.”


Hoa viên Crystal.


Giản Ngọc và Lý Như Kiều sống ở hoa viên Crystal, vốn dĩ cả Giản Ngọc và Lý Như Kiều đều không thích ở đây vì ở đây nhiều người, họ thích môi trường yên tĩnh hơn.


Nhưng con của hai người còn nhỏ, hơn nữa bây giờ Giản Ngọc đã vào làm việc ở tập đoàn Dark Reign, vì thế vẫn sống ở bên ngày, chỉ có thể đợi con lớn một chút rồi hai người đưa con chuyển ra ngoài.


Con gái cưng Điềm Điềm của Lý Như Kiều và Giản Ngọc đã được hơn bảy tháng, cô nhóc mũm mĩm, cười lên có hai lúm đồng tiền khiến người ta rất thương yêu.


Lý Như Kiều luôn ở nhà chăm sóc con gái, dưới tia nắng chiếu rọi, Điềm Điềm ngủ rất say, Lý Như Kiều cũng bị tia nắng làm buồn ngủ.


Quay đầu nhìn thấy Tam Tam đứng ở cửa, Lý Như Kiều cười vẫy tay với Tam Tam: “Tam Tam, đến đây.”


Tam Tam tung tăng đi tới, kiễng chân nhìn Điềm Điềm đang nằm trong nôi.


“Em gái ngủ rồi.”


Tam Tam đưa tay sờ vào khuôn mặt mũm mĩm của Điềm Điềm.


“Bác gái, để Điềm Điềm làm vợ cháu nhé?”


“Ờm…” Một câu nói khiến Lý Như Kiều nghẹn họng.


Người ta hay bảo trẻ con thì nói không kiêng dè gì, nhưng câu này có hơi…


“Tam Tam, tại sao cháu muốn Điềm Điềm làm vợ cháu?”


“Vốn dĩ cháu muốn mẹ cháu làm vợ cháu, mẹ thành vợ cháu thì có thể ngủ với cháu rồi, nhưng bố nói mẹ là vợ bố nên cháu chỉ đành tìm người khác thôi. Điềm Điềm là vợ cháu, để Điềm Điềm ngủ với cháu, cháu đưa Transformers của cháu cho em ấy!”


Lý Như Kiều nghe thế thì dở khóc dở cười, ở hoa viên Crystal lâu rồi, cô ấy cũng biết rõ chuyện Ôn Khanh Mộ và con trai giành nhau Tô Lạc Ly.


“Điềm Điềm là em gái cháu, không thể làm vợ cháu được, hơn nữa cháu còn nhỏ quá, không thể cưới vợ.”


“Hả?” Tam Tam hơi thất vọng gãi đầu: “Vậy cháu phải làm sao?”


Tam Tam chán nản đi ra khỏi phòng.


Lúc Tô Lạc Ly tới thăm Điềm Điềm và Lý Như Kiều, Lý Như Kiều đã nói lại chuyện này cho Tô Lạc Ly khiến Tô Lạc Ly xấu hổ đỏ cả mặt, một lớn một nhỏ này đúng là không để cô bớt lo mà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK