Mọi chuyện đều không như ý!
Tô Lạc Ly quyết định ra ngoài quay phim, nếu cứ ở trong nhà thì cô sẽ luôn cảm thấy phiền muộn thế này thế nọ, nhưng khi ra ngoài quay phim thì chỉ chuyên tâm quay phim là được.
Ôn Khanh Mộ vừa đi tới cửa phòng ngủ đã nghe thấy Tô Lạc Ly đang gọi điện thoại.
“A lô, chị Tinh Như, dạo này tôi muốn ra ngoài đóng phim, chẳng phải trước đây chị nói có rất nhiều kịch bản tìm tôi sao?”
Một thời gian trước cũng đã có rất nhiều kịch bản tìm tới tận cửa, nhưng bởi vì Tô Lạc Ly đã quay xong “Bên Kia Ngọn Núi” nên muốn nghỉ ngơi một thời gian ngắn, vì thế cô mới không nhận lời mời đóng phim.
“Lạc Ly… Thật ra dạo này tôi cũng đang liên lạc để cô ra ngoài đóng phim, nhưng…”
“Nhưng gì cơ? Không có kịch bản tốt sao?” Tô Lạc Ly lộ ra vẻ rất nôn nóng.
“Có rất nhiều kịch bản tốt, cũng đều rất phù hợp với cô. Nhưng bây giờ tôi không liên lạc nữa, đối phương đều nói đã tìm được diễn viên phù hợp, hoặc nói hôm khác lại thương lượng.”
Từ Tinh Như khó khăn lên tiếng.
“Đây là ý gì?”
“Tôi nghe ra được rằng bọn họ không muốn để cô đóng.”
“Không muốn để tôi đóng? Tại sao? Diễn xuất của tôi cũng được công nhận, hơn nữa còn vừa giành được cúp Ảnh hậu, không có lý gì lại như vậy!”
Chẳng phải đáng lẽ ra nên tranh giành để mời được cô sao?
Cô đã giành được hai chiếc cúp Ảnh hậu hạng nặng trong thời gian ngắn nhất.
Nhìn vào giới giải trí, quả thực bây giờ không ai có thể so sánh được với cô!
“Còn chẳng phải là do ảnh hưởng của đêm tiệc từ thiện sao? Haiz… Quả thực chúng ta đã bất cẩn trong chuyện này.” Từ Tinh Như liên tiếp thở dài.
“Không đến mức vậy chứ? Chẳng phải tôi chỉ quyên góp hơi ít thôi ư? Nếu sau này lại có hoạt động như vậy thì tôi đều quyên góp một chút là được chứ gì? Chuyện này cũng đâu đến mức khiến tôi không có phim để đóng!”
Có vẻ như Tô Lạc Ly đã thực sự quá coi thường chuyện này.
“Lạc Ly, chuyện này cũng nằm ngoài dự đoán của tôi, cô nghĩ mà xem, trước đây Tô Nhược Vân bị bôi đen như vậy, nhưng chỉ quyên góp nhiều tiền một chút là lập tức được tẩy trắng rồi. Mọi người đều rất coi trọng việc từ thiện, có vô số ánh mắt đang để ý cô, mọi người không dám mời cô cũng là vì sợ bị tẩy chay.”
“Vậy phải làm sao bây giờ?”
“Cứ chờ xem sao, hiện tại tôi cũng không có biện pháp nào tốt.”
“Vậy được, làm phiền chị Tinh Như rồi.”
Sau khi cúp điện thoại, trong lòng Tô Lạc Ly tràn đầy phiền muộn.
Nếu trước đây biết sẽ có kết quả như thế này, thì dù thế nào cô cũng sẽ quyên góp nhiều tiền hơn một chút!
Ôn Khanh Mộ đi vào trong phòng ngủ.
Tô Lạc Ly vừa ngước mắt đã nhìn thấy anh, cô lập tức quay đầu sang một bên.
“Ly Ly, em nhất định phải nghe anh giải thích, được không?”
“Bây giờ em không có tâm trạng để tranh cãi những chuyện này với anh.”
Cô đã mệt mỏi cả về tinh thần lẫn sức lực rồi, nào có tâm trạng nghe Ôn Khanh Mộ giải thích?
“Không được, chuyện này liên quan đến danh tiết của anh, em nhất định phải nghe! Chuyện đêm qua là như thế này, Dạ Bân rời đi vào lúc khoảng mười giờ, mà anh về nhà lúc hơn mười hai giờ đêm, em cũng biết chuyện này mà.”