Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1264


Chẳng bao lâu sau họ hẹn gặp nhau lần thứ hai, lần này hai người họ đi xem phim. Bộ phim điện ảnh này có diễn viên Mục Nhiễm Tranh thích, vì bạn tốt nên anh bao cả rạp, nhưng trong phòng chiếu phim chỉ có mình anh và Phương Đóa.


“Nhiễm Tranh, lẽ nào hôm nay chỉ có hai người chúng ta thôi à? Tôi thấy bên ngoài nhiều người xếp hàng mua vé lắm mà, sao trong phòng này chỉ có mỗi hai chúng ta thế?” Phương Đóa nhìn không gian trống rỗng xung quanh.


“Bởi vì tôi bao rạp mà, tôi mua hết vé cả rạp rồi, không ai đến đâu, chỉ có hai người chúng ta thôi.”


Mục Nhiễm Tranh nghĩ có lẽ chú của anh cũng không đạt tới cấp bậc này đâu, quả thật là lãng mạn quá mà!


“À…” Vẻ khó xử hiện lên trên mặt Phương Đóa.


“Sao thế? Chỉ có hai chúng ta không tốt à?” Mục Nhiễm Tranh nhận ra đối phương không vui.


“Không phải không tốt, mà là bây giờ đang là giờ cao điểm người ta đến xem phim, hai người chúng ta xem một bộ phim mà xung quanh toàn là ghế trống, tôi cảm thấy quá lãng phí. Có rất nhiều người không mua được vé nên không xem phim được, hoặc chỉ có thể đổi xem phim khác. Hơn nữa anh tốn nhiều tiền như vậy nhưng trên thực tế chúng ta chỉ dùng có hai vé, lãng phí quá.”


Phương Đóa là cô chủ của Tập đoàn Nam Ngung, từ nhỏ đã là tiểu thư cành vàng lá ngọc, không ngờ lại có thể nói ra những lời này làm cho Mục Nhiễm Tranh vô cùng hổ thẹn.


“Lần sau tôi sẽ không thế nữa.”


“Không sao, tôi biết anh làm thế vì tốt cho tôi, lần này tôi xin nhận, nhưng lần sau đừng nên làm vậy nữa.” Phương Đóa hiểu ý mỉm cười.


Mục Nhiễm Tranh cảm thấy nụ cười này rất thân thiện, hai người trò chuyện vui vẻ suốt cả bộ phim.


Xem phim xong, hai người đi tản bộ trên phố. Phương Đóa không về nhà quá muộn, về cơ bản cô ta sẽ về nhà trước mười giờ tối.


Đến giờ, cô ta nói phải về.


“Tôi đưa cô về nhé?”


“Hôm nay thì không cần, mấy ngày nay anh bận rộn suốt rồi, khó có được buổi hôm nay được về nhà sớm thì về nghỉ ngơi đi, tài xế của bố tôi sẽ đến đón tôi.”


Phương Đóa từ chối một cách thân thiện, ngay cả lý do từ chối cũng khiến Mục Nhiễm Tranh cảm thấy cô ta luôn suy nghĩ cho mình.


“Vậy cũng được, tôi nhìn cô đi rồi về sau.”


Hai người họ lại đi bộ đến chỗ vỉa hè, tài xế của Phương Đóa đã chờ ở đó.


“Nhiễm Tranh, công việc của anh dạo này có nhiều không?”


“Cũng khá nhiều.”


“Vậy anh phải chú ý giữ gìn sức khỏe, đừng để mình mệt mỏi quá, còn trẻ cũng đừng làm việc quá sức.”


“Được.”


“Khi nào anh có thời gian thì chúng ta đi ngâm suối nước nóng đi? Chất lượng nước ở trung tâm suối nước nóng của nhà chúng tôi đã được khoa học kiểm định, còn có nhiều loại khoáng chất rất tốt cho cơ thể.”


“Vậy tôi nhất định phải thử một lần, khi nào hẹn cô sau nhé.”


Phương Đóa khẽ mỉm cười và gật đầu, cô ta phất tay với Mục Nhiễm Tranh rồi ngồi vào trong xe.


Mục Nhiễm Tranh nhìn xe của Phương Đóa rời đi, đang định về bãi đỗ xe lấy ô tô của mình thì thấy được một bóng người quen thuộc sau lưng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK