Mục Nhiễm Tranh lập tức bước đến trước mặt Tô Lạc Ly, “Tôi biết cô không thích Thấm Thấm, nhưng thật ra cô ấy là một cô gái rất tốt. Chuyện với chú tôi lúc đầu là do cô ấy còn trẻ không hiểu chuyện, bây giờ cô ấy không như vậy nữa rồi.”
Tô Lạc Ly vỗ nhẹ đầu của Mục Nhiễm Tranh, “Đàn ông khi yêu ấy à, tôi còn chưa nói gì mà sao anh phải vội vàng giải thích, nói lời tốt đẹp giúp bạn gái anh như vậy?”
“Tôi…”
“Thật ra anh đã trải qua rất nhiều chuyện rồi, tôi cũng hiểu ra rất nhiều. Nếu như anh và Lê Thấm Thấm thực sự thích nhau thì thử xem sao cũng được, chuyện đã qua thì cứ cho qua đi.”
Nghe Tô Lạc Ly nói vậy, Mục Nhiễm Tranh vui mừng khôn xiết.
“Cô thực sự đồng ý cho chúng tôi ở bên nhau sao?”
“Không phải tôi đồng ý cho hai người ở bên nhau, mà là chỉ cần hai người yêu nhau thật lòng thì có thể ở bên nhau.”
Mục Nhiễm Tranh lập tức vỗ tay, “Cô rất có nghĩa khí!”
Hai người nhìn nhau mỉm cười, từ khi quen nhau đến tận bây giờ họ đều là người ủng hộ nhau nhất.
Điều này cũng rất tốt.
Lúc này tại nước Anh, trường học của Lê Thấm Thấm đang gấp rút ôn tập chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ, tất cả học sinh đều nín thở.
Lê Thấm Thấm cũng rất chăm chỉ ở trong phòng tự học, bởi vì phải ôn thi, đã mấy ngày nay cô ta không liên lạc với Mục Nhiễm Tranh rồi.
Khi nhàm chán thì lấy điện thoại ra xem, vẫn không có tin nhắn của Mục Nhiễm Tranh.
“Đồ ngốc! Người ta thi, anh cũng không thể nhắn một tin để cổ vũ sao?” Lê Thấm Thấm hơi thất vọng bĩu môi, biết trước như vậy sẽ không nói cho Mục Nhiễm Tranh biết cô ta đang bận ôn thi rồi.
Sở Điềm dùng khuỷu tay đẩy Lê Thấm Thấm, “Đang tương tư à? Nhớ ảnh đế nhà cậu à?”
“Làm gì có! Tớ đâu có nhớ anh ấy chứ!” Lê Thấm Thấm lập tức thẳng lưng, lại đọc sách.
“Vịt chết còn cứng miệng, vừa rồi tớ đã nghe thấy lời cậu nói rồi! Này, tớ thấy cậu đăng ký hết môn học của hai năm còn lại vào học kỳ năm sau rồi. Cậu muốn chết mệt à!”
Khi kỳ thi cuối kỳ đến gần, còn một chuyện quan trọng nữa, đó là đăng ký các môn học cho học kỳ sau. Việc chọn môn học ở nước ngoài khá tự do, nếu như bạn cảm thấy mình có năng lực, một năm học hết môn học của ba năm cũng được chấp nhận, chỉ cần thành tích của bạn đạt tiêu chuẩn.
Lê Thấm Thấm đã đăng ký tất cả các môn học còn lại của mình vào học kỳ tiếp theo.
“Tớ thích thế!”
“Tớ nghĩ là cậu sợ Ảnh đế của cậu chạy mất, cho nên mới muốn về nước sớm đúng không?” Sở Điềm chống đầu nhìn Lê Thấm Thấm.
“Đúng vậy thì sao nào?”
Lê Thấm Thấm đưa ra quyết định này là khi Mục Nhiễm Tranh vừa đi khỏi, cô ta đột nhiên cảm thấy yêu xa rất buồn, muốn kết thúc trạng thái này sớm hơn. Nên cô ta đã đưa ra quyết định vĩ đại này.
“Thực ra tớ nghĩ cậu và Ảnh đế chơi bời một chút là được rồi, lẽ nào cậu thật sự muốn kết hôn à, ngôi sao như họ, nhất là giống như vị đó nhà cậu có mấy người kết hôn sinh con sớm đâu, còn không phải đều là ba mươi mấy bốn mươi tuổi mới kết hôn à. Thậm chí có người còn luôn độc thân, nói thẳng ra đàn ông đều như nhau cả thôi, ai lại bằng lòng từ bỏ cả một khu rừng để ôm một cái cây non chứ?”
Sở Điềm không có ý tốt gì liếc nhìn ngực của Lê Thấm Thấm.