Tô Lạc Ly cũng hiểu rằng Ôn Khanh Mộ nói như thế rất có lý, nên cô cũng bình tĩnh lại. Dù sao thì cô cũng rất yên tâm với cách làm việc của Ôn Khanh Mộ.
“Kiêm Mặc là một cậu nhóc hiểu chuyện, điều mà cậu ấy thấy không yên tâm nhất chính là em, vậy nên dù có phải giả vờ thì em cũng cứ giả vờ rằng là mình không có chuyện gì đi, như vậy thì cậu ấy sẽ có thể yên tâm rời đi.”
Tô Lạc Ly rúc vào lòng của Ôn Khanh Mộ, nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy cực kỳ chua xót.
Cứ nghĩ đến việc một tháng nữa là Tô Kiêm Mặc sẽ rời đi mãi mãi, là cô có cảm giác rất khó chịu.
“Em đi quay phim đây.” Tô Lạc Ly khó khăn đưa ra quyết định.
“Ừ.” Ôn Khanh Mộ hôn nhẹ lên trán của Tô Lạc Ly.
Nhà hàng Huy Đinh.
Trong phòng riêng xa hoa có bốn người, Tô Nhược Vân, La Thần, đạo diễn nổi tiếng Trương Phong và nhà sản xuất Từ Kỳ Lân.
Trên bàn có rất nhiều món ăn, những món ăn này nhìn rất đẹp, khiến người ta vừa nhìn đã cảm thấy thèm ăn rồi. Nhưng chẳng có ai ở đây có tâm trạng để ngồi ăn.
“Đạo diễn Trương, nhà sản xuất Từ, mọi người cũng thấy khả năng diễn xuất của Nhược Vân từ khi Nhược Vân của chúng ta ra mắt đến giờ rồi đáy. Vai diễn đầu tiên của cô ấy đã được giải nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất, điều này chắc hai vị cũng đã rõ. Bây giờ độ nổi tiếng của cô ấy trong giới giải trí được xếp vào dạng số một, số hai rồi đấy.”
La Thần vừa nói vừa rót rượu cho Trương Phong và Từ Kỳ Lân.
“Về độ nổi tiếng của cô Tô thì tất nhiên là chúng tôi không dám nghi ngờ gì rồi.” Từ Kỳ Lân lên tiếng đáp.
“Chỉ tiếc rằng Nhược Vân nhà chúng tôi vẫn chưa nhận được cúp ảnh hậu, nhưng mà cô ấy đã được đề cử hai lần rồi, điều này cũng đủ để chứng tỏ thực lực của cô ấy rồi đấy chứ? Với cả, hai vị chắc cũng hiểu rằng giải thưởng này cũng phải có đủ thiên thời địa lợi nhân hòa thì mới nhận được.”
“Thật ra cô Tô cũng chỉ thiếu may mắn một chút thôi.” Trương Phong cũng khách sáo lên tiếng.
“Nhược Vân của chúng tôi rất thích bộ truyện ‘Trinh Hậu truyện’, lúc cô ấy nghe nói là bộ truyện này sẽ được chuyển thể thành phim thì rất vui. Tôi nghe nói là vai nữ chính của bộ phim này vẫn còn trống đúng không?”
La Thần lập tức chuyển sang chủ đề chính của vấn đề.
Nhắc đến đó, Trương Phong không nhịn được mà thở dài.
“Ai nói là còn trống chứ, chúng tôi đã chọn ra được Tô Lạc Ly rồi, cô ấy sắp đến tổ làm phim để quay chụp rồi, nhưng chẳng hiểu sao bên phía Tô Lạc Ly lại có chuyện gì, nói với chúng tôi là muốn hoãn thời gian bắt đầu quay phim. Nhưng chúng tôi cũng đã chuẩn bị xong hết mọi thứ để bấm máy rồi, không thể đợi một mình cô ấy được.”
“Đúng đấy, trong bộ phim này có rất nhiều diễn viên, ai cũng phải sắp xếp thời gian, nếu như đây là một bộ phim nhỏ thì đã đành, nhưng bộ phim này là một dự án rất lớn, không thể hoãn lại tất cả mọi thứ được.” Từ Kỳ Lân cũng kêu khổ.”
“Về mặt diễn xuất của Tô Lạc Ly thì đúng là không còn gì để bàn nữa rồi, nhưng từ khi cô ấy giành được hai cúp ảnh hậu thì danh tiếng đã xuống dốc hẳn rồi. Nghe nói có rất nhiều chương trình muốn mời cô ấy nhưng vì cô ấy hét giá cao quá, mọi người đều bị dọa sợ rồi bỏ chạy hết.”
La Thần bắt đầu thêm mắm dặm muối.