Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 939


Tô Lạc Ly không kịp hoàn hồn, chờ tới lúc cô bình tĩnh lại mới phát hiện ra người xông vào không phải ai khác, chính là Ôn Khanh Mộ.


Sao anh lại ở đây?


Ôn Khanh Mộ nắm lấy Mộ Dung Dịch liên tục đấm xuống như điên.


“Mày dám động vào vợ tao à? Mày không muốn sống nữa sao?”


Mộ Dung Dịch không có khả năng chống đỡ, chẳng bao lâu trên mặt đã đầy máu, nằm im trên mặt đất không nhúc nhích.


Nhưng Ôn Khanh Mộ vẫn không dừng lại.


“Đủ rồi, đủ rồi, anh đừng đánh lại!” Tô Lạc Ly lập tức kéo Ôn Khanh Mộ lại.


Nếu anh đánh tiếp, sợ là sẽ chết người mất.


“Em còn đau lòng vì người đàn ông này à?”


“Em đau lòng vì anh ta làm gì chứ? Nhưng anh đánh chết người sẽ phải đền mạng đấy!”


Tô Lạc Ly nắm chặt lấy áo của Ôn Khanh Mộ.


Ôn Khanh Mộ liếc nhìn Tô Lạc Ly rồi nhìn Mộ Dung Dịch đang hấp hối trên mặt đất. Anh đá mạnh một phát, sau đó quay người rời đi.


Tô Lạc Ly lập tức đeo kính râm, lúc ra cửa còn thuận tiện đánh tiếng với nhân viên phục vụ. Cho dù cô rất ghét Mộ Dung Dịch nhưng cũng không đến mức muốn anh ta phải chết.


Sau khi làm xong những điều này, cô vội vàng đi theo Ôn Khanh Mộ. Xe của anh đỗ ngay sát cửa nhà hàng.


Ôn Khanh Mộ ngồi vào trong xe. Cho dù trong xe rất tối nhưng Tô Lạc Ly vẫn có thể cảm giác được sắc mặt anh chắc hẳn rất tệ.


Hơi thở bạo lực tràn ngập trong buồng xe tối tăm.


Tô Lạc Ly không dám thở mạnh.


Với tính cách của Ôn Khanh Mộ, lần này chắc chắn anh sẽ nổi giận, hơn nữa còn rất giận.


Nếu đổi lại là lúc bình thường thì có lẽ anh đã bắt đầu nổi cơn tam bành rồi.


Nhưng bây giờ hai người sống chung lâu như vậy, chắc là Ôn Khanh Mộ cũng không dám trút giận lên người cô.


“Anh đến khi nào thế?”


Tô Lạc Ly cố gắng xoa dịu bầu không khí, bầu không khí đè nén này khiến cô sắp không thở nổi nữa rồi.


Ôn Khanh Mộ không nói gì, hai vệ sĩ của Tô Lạc Ly ngồi ở hàng đầu, có lẽ Tô Lạc Ly cũng hiểu rồi.


Trong bóng tối, Tô Lạc Ly nhìn đôi mắt lạnh lùng như thể muốn nuốt chửng người ta vào bụng của Ôn Khanh Mộ.


“Chúng ta đang về nhà à? Đúng lúc lắm, phân cảnh sáng mai của em sắp xếp khá muộn.”


Ôn Khanh Mộ vẫn không nói gì, anh dùng sự im lặng để trả lời Tô Lạc Ly.


Tô Lạc Ly luôn lẩm bẩm một mình, trong lòng cô cũng không vui.


“Gần đây anh bận à?” Tô Lạc Ly vẫn cố gắng phá vỡ tình hình này giữa hai người.


Ôn Khanh Mộ vẫn im lặng.


“Ai da anh nói chuyện đi được không hả? Nếu cứ thế này thì em xuống xe đấy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK