Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 944


“Ai mà không có mắt vậy, lại dám đánh nhau với anh?”


“Anh đã nói là không có gì rồi.” Mộ Dung Dịch sầm mặt ăn xong bữa sáng: “Anh đến công ty đây.”


“Đi đường chậm thôi, mấy ngày tới ăn uống thanh đạm một chút, tránh để nóng trong người, không tốt cho việc lành vết thương.”


“Biết rồi.”


Sau khi Mộ Dung Dịch đi, Tô Nhược Vân ngồi trên ghế như người mất hồn.


Cô ta biết mình không thể làm ầm lên, chỉ có thể xem như không có chuyện gì xảy ra.


Điện thoại vang lên vài tiếng, cô ta cầm lên nhìn, ánh mắt bỗng trở nên dữ tợn.


Sau khi biết Mộ Dung Dịch giúp Tô Lạc Ly, Tô Nhược Vân luôn cho người theo dõi Mộ Dung Dịch.


Đây là bức ảnh tối qua Mộ Dung Dịch và Tô Lạc Ly gặp nhau.


Không ngờ hai người lại lén lút gặp nhau!


“Được lắm Tô Lạc Ly, trong lúc tôi không biết gì, cô lại đi quyến rũ chồng tôi!”


Quả thực dạo này cô ta rất bận, nhưng không ngờ Tô Lạc Ly đã nhân lúc cô ta không có ở đây mà quyến rũ Mộ Dung Dịch.


Cô ta chắc chắn sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra!


Tô Nhược Vân lập tức gọi một cuộc điện thoại.


“Mấy người muốn bao nhiêu tiền cũng được, tôi chỉ cần Tô Lạc Ly chết! Đừng để thất bại như lần trước nữa, nếu không tôi sẽ không trả cho mấy người dù chỉ một đồng!”


Giọng cô ta hơi khàn.


Cô ta tuyệt đối không cho phép Tô Lạc Ly sống tiếp, tuyệt đối không cho phép Tô Lạc Ly phá vỡ gia đình của mình!


Tô Lạc Ly phải quay lại Diêm Thành để quay phim, mặc dù Ôn Khanh Mộ không vui nhưng cô thật sự không nghĩ ra cách gì có thể dỗ cho anh vui cả.


Cũng chỉ đành để nguội lạnh một thời gian trước.


Đã bắt đầu ngửi thấy hơi thở của mùa xuân, vạn vật hồi sinh, tất cả đều tràn đầy sức sống.


Đêm nay sát khí bao phủ.


Tám giờ tối Tô Lạc Ly mới kết thúc công việc, vì có một cảnh mãi không qua nên kéo dài đến tận bây giờ.


“Lạc Ly, cần bọn tôi đưa cô về khách sạn không? Đã rất muộn rồi.”


“Không cần đâu, tôi không vấn đề gì, mọi người thu dọn không biết đến mấy giờ mới có thể về.”


Tô Lạc Ly quyết định một mình rời đi, nhưng mí mắt cô lại giật mãi không ngừng, cô đành phải dừng lại dụi mắt.


Chắc không phải sắp xảy ra chuyện đấy chứ?


Khách sạn và phim trường cách nhau một đoạn, đoạn đường này nói xa thì không xa nhưng nói gần thì cũng chẳng gần.


Các diễn viên đều muốn nghỉ ngơi thoải mái sau một ngày quay phim, cho nên thông thường đều chọn những khách sạn ở phía sau phim trường. Đoạn đường này khá yên tĩnh, cũng không có cửa hàng mặt tiền nào khác.


Tô Lạc Ly cũng chọn khách sạn như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK