“Lần này đài truyền hình mời cô tham gia đêm hội cùng Mục Nhiễm Tranh, hai người sẽ diễn chung một tiết mục.”
“Lại là Hắc Thổ..”
Vì sao cứ phải trói buộc hai người ho vào với nhau vậy? Ai bảo bộ phim hai người họ đóng chung khiến dư luận xôn xao và phòng bán vé cháy vé!
“Có vấn đề à?”
“Không có không có.”
“Trước kia lúc cô mới debut, tôi không muốn cô dính dáng tới Mục Nhiễm Tranh là vì lo lắng cô sẽ bị ảnh hưởng xấu, nhưng bây giờ thì khác, bây giờ cô đã là ảnh hậu, ở chung với anh ta đều có lợi cho hai người, đây cũng là ý của công ty.”
Nhưng Tô Lạc Ly không sợ gì, chỉ sợ vị kia nhà cô sẽ ghen, còn những chuyện khác không quan trọng.
“Bố trí tiết mục cụ thể cô bàn bạc với Mục Nhiễm Tranh nhé, lát nữa đến đài truyền, hình nói một tiếng với đạo diễn là được.”
“Vâng.”
Ra khỏi công ty, Tô Lạc Ly không chậm trễ một phút nào mà đi tìm Mục Nhiễm Tranh luôn.
Tối hôm đó, Da Bân hẹn Ôn Khanh Mộ đến Milo Sun.
Thực ra anh ta đã hẹn Ôn Khanh Mộ mấy ngày rồi nhưng lần nào Ôn Khanh Mộ cũng
từ chối, lấy lý do phải về nhà với vợ.
Nếu không phải tối nay Tô Lạc Ly đi tìm Mục Nhiễm Tranh bàn bạc tiết mục của đêm hội thì anh cũng không có thời gian ra ngoài.
Trong phòng bao của Milo Sun, Dạ Bạn đã chuẩn bị đầy đủ thịt rượu ngon nhất, còn lấy một bình rượu vang quý giá của nhà hàng.
Ôn Khanh Mộ vừa bước vào Dạ Bân liền lập tức rót rượu vang.
“Nào nào nào, mau tới đây, lâu lắm rồi hai anh em ta không uống rượu rồi!”
Ôn Khanh Mộ nhìn ly rượu vang.
“Không uống, tôi cai rồi”
“Gì cơ?” Dạ Bân nhìn Ôn Khanh Mộ với vẻ sửng sốt, có phải anh ta nghe lầm không? Cậu ấy nói mình cai rượu rồi?
“Tôi cai rượu rồi.”
“Móa! Đầu óc cậu có vấn đề hả? Một người đàn ông trưởng thành như cậu mà lại muốn cai rượu?”
Dạ Bân vừa nói vừa cầm lấy điếu thuốc trên mặt bàn, mới ngậm trong miệng thì Ôn Khanh Mộ vội vàng cướp đi.
“Tôi cũng cai thuốc, đừng hút thuốc trước mặt tôi!”
“Đù má!”
Dạ Bán lại chửi bậy một câu.
“Mặt trời mọc ở đằng tây hay sao mà cậu vừa cai thuốc vừa cai rượu, cậu đang làm cái quái gì thế?”
“Cai là cai thôi!”
Ôn Khanh Mộ nói với vẻ mất kiên nhẫn.
“Cậu cai thuốc cai rượu cũng đừng ngăn
cản tôi hút thuốc chứ, tôi có cai đâu!”
“Hút thuốc thụ động cũng không được!” Ôn Khanh Mộ tỏ ra bực bội.
Đừng nói là ngay trước mặt anh, bây giờ ngay cả trong cao ốc tập đoàn Dark Reign cũng cấm hút thuốc lá.
Dạ Bân nhìn chằm chằm Ôn Khanh Mô, một lúc lâu không nói nên lời.
“Tôi hỏi cậu làm sao thế?”
“Tôi và Ly Ly chuẩn bị sinh con.”
“Cái gì cái gì?”
Dạ Bân lập tức dùng đầu ngón tay ngoáy lỗ tại mình, có phải ráy tại nhiều quá nên che kín lỗ tại không?
“Cậu vừa nói gì cơ?”
Ôn Khanh Mộ liếc Dạ Bân một cái.
“Tôi nói tôi và Ly Ly chuẩn bị sinh con.”
“A Khanh, cậu điên rồi à? Cậu biết rõ cậu…”