Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 678


Tô Lạc Ly ngây người nhìn theo bóng lưng anh ta vài giây rồi mới hoàn hồn, lúc này cô mới lên tầng đi đến văn phòng của Ôn Khanh Mộ.


Ôn Khanh Mộ đang bận rộn trong văn phòng, nghe thấy tiếng gõ cửa còn tưởng là Doãn Cẩn.


“Thư ký Doãn, trưa nay tôi không muốn ăn cơm, nếu tôi đói sẽ gọi cậu sau.”


“Vì sao lại không muốn ăn cơm, anh khó chịu hả?”


Nghe thấy giọng nói này, Ôn Khanh Mộ ngẩng phắt đầu lên, vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên!


Ôn Khanh Mộ lập tức đặt cái bút trong tay xuống, đứng dậy đi đến trước mặt Tô Lạc Ly.


Tô Lạc Ly nhìn Ôn Khanh Mộ với vẻ hơi thất vọng, “Mất công em làm cho anh nhiều món ngon như vậy, đành để lát nữa anh đói rồi ăn sau vậy.”


“Bây giờ anh đói rồi, không tin em sờ thử đi.” Ôn Khanh Mộ cầm lấy tay Tô Lạc Ly đặt lên bụng mình, “Xẹp lép rồi!”


“Vậy ban nãy sao anh lại nói không ăn cơm?”


“Cái đó… Ngày nào thư ký Doãn cũng chuẩn bị đồ ăn rất khó ăn!”


Lúc này Doãn Cẩn đang làm việc trong văn phòng không nhịn được hắt hơi hai cái, “Ai mắng mình ấy nhỉ?”


“Được rồi, trưa rồi, ăn cơm thôi.” Tô Lạc Ly và Ôn Khanh Mộ cùng đi vào phòng nghỉ.


Phòng nghỉ vẫn như cũ, Tô Lạc Ly cũng coi như quen thuộc, cô bày từng khay thức ăn lên mặt bàn.


“Hôm nay em ăn cùng anh.”


Ôn Khanh Mộ hưng phấn cầm lấy đũa, “Em được nghỉ à?”


“Ừm, đúng vậy, sáng nay mới về, vừa về liền nghe nói khi em không ở nhà ai đó không vui nên vội vàng tới đây dỗ dành anh ấy.”


“Ai vậy? Có phải Lê Hoa không? Lúc về anh sẽ trừ lương cô ấy!” Ôn Khanh Mộ tiện tay gắp một miếng thịt kho tàu bỏ vào miệng.


Tô Lạc Ly nấu ăn dĩ nhiên không có gì để bắt bẻ.


“Ban nãy em gặp anh Ngọc trong công ty…” Tô Lạc Ly vừa gắp thức ăn cho Ôn Khanh Mộ vừa nói.


Rõ ràng Ôn Khanh Mộ khựng lại giây lát rồi sau đó lại tiếp tục ăn từng miếng lớn.


“Ừm, sao vậy?”


“Sao anh ấy lại ở công ty? Hơn nữa còn là phó tổng giám đốc?” Những câu hỏi này đang đợi Ôn Khanh Mộ giải đáp.


“Anh chiêu mộ anh ta!” Ôn Khanh Mộ nói với giọng hời hợt.


“Chiêu mộ?”


Sao Tô Lạc Ly cứ cảm thấy dùng từ này không hợp lý lắm.


“Đúng vậy, em còn nhớ lần trước anh ta bắt cóc em, hack điện thoại của Doãn Cẩn nhắn tin cho em không? Anh phát hiện anh ta rất có thiên phú, nhưng vẫn còn kém xa anh!”


Tô Lạc Ly không nhịn được liếc Ôn Khanh Mộ một cái, người đàn ông này sao lại thích khen mình thế cơ chứ?


“Vì thế anh gọi anh ta tới đây, con người của anh rất rộng lượng mà!” Ôn Khanh Mộ vừa nhướng mày vừa nói.


“Anh nói vào chuyện chính được không, đừng tự khen mình nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK