Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1052


Đầu của Vương Vãn Hương đang hỗn loạn.


“Có thật không? Chỉ cần Vân Vân tới là cô sẽ giúp đỡ?”


“Đúng vậy, những gì tôi nói đều là thật, tất cả mọi người ở đây đều có thể làm chứng cho tôi. Chỉ cần cô ta bằng lòng đến, tôi tuyệt đối sẽ không làm gì cô ta, cũng chắc chắn sẽ giúp các người.”


Ánh mắt Tô Lạc Ly hiện lên vẻ kiên định, giọng điệu cũng rất cương quyết.


Vương Vạn Hương nghiến răng nghiến lợi, “Vậy tôi về trước đây!”


Bà ta quay người bỏ đi.


“Nhớ kỹ, đây là cơ hội duy nhất.” Tô Lạc Ly nói về phía sau lưng bà ta.


Vương Vãn Hương dừng lại vài giây rồi tiếp tục đi ra ngoài.


Ôn Khanh Mộ đi tới ngồi bên cạnh Tô Lạc Ly, “Em nghĩ Tô Nhược Vân sẽ tới sao?”


Tô Lạc Ly cười nhạt, “Không đâu, cho dù Vương Vãn Hương muốn cứu bố em ra mà cầu xin Tô Nhược Vân thì Tô Nhược Vân cũng sẽ tìm ra hàng nghìn hàng vạn lý do để không đến.”


“Vậy em định làm gì?”


Tiến hành theo kế hoạch ban đầu.


Ôn Khanh Mộ liếc nhìn Tô Lạc Ly, “Vậy sao em còn nói với bà ta chỉ cần Tô Nhược Vân đến sẽ tha cho họ một lần.”


Tô Lạc Ly tinh nghịch cười với Ôn Khanh Mộ, “Không làm chuyện trái với lương tâm thì không sợ ma gõ cửa, đây chỉ là bước đi đầu tiên của em mà thôi.”


Vương Vãn Hương nhanh chóng trở về nhà, con trai bà là Tô Nhược Diệu đã trốn không còn tăm hơi kể từ khi Tô Khôn bị bắt vào tù rồi.


Bà ta thậm chí còn không có thời gian để suy nghĩ, trực tiếp đến núi Kim Cương để tìm Tô Nhược Vân.


Tô Nhược Vân mang thai đã hơn bốn tháng, mặc dù Lâm Thanh Phượng càng ngày càng không hài lòng với cô con dâu này, nhưng bà ta vẫn thương cháu trai hay cháu gái của mình. Ngày nào cũng sai người hầm canh cho cô ta uống, thuốc bổ càng không ít.


Để lấy lòng mẹ chồng, Tô Nhược Vân cũng ăn uống hết.


Vì vậy, bụng bầu hơn bốn tháng trông to hơn hẳn so với các bà bầu bốn tháng khác.


Thấy Vương Vãn Hương đến nhà tìm mình, Tô Nhược Vân cũng giật mình toát mồ hôi lạnh, vội vàng kéo Vương Vãn Hương vào phòng mình.


“Mẹ, sao mẹ lại tìm đến đây, sao không gọi điện cho con? Cũng may hôm nay mẹ chồng con không có ở nhà.”


Lâm Thanh Phượng lúc lại mỉa mai nhà họ Tô trước mặt Tô Nhược Vân, đương nhiên Tô Nhược Vân không muốn làm cho Lâm Thanh Phượng không vui vì sự xuất hiện của Vương Vãn Hương.


“Vân Vân, mẹ không thể quan tâm nhiều như vậy được nữa, mẹ đã đi cầu xin Tô Lạc Ly rồi. Cô ta nói rằng chỉ cần con đồng ý đến gặp cô ta và thừa nhận lỗi lầm của mình, cô ta sẽ tha cho chúng ta một lần, cũng có thể cứu bố con ra ngoài, Vân Vân, con đến đó một lần đi.”


Vương Vãn Hương cầm tay Tô Nhược Vân và than thở khóc lóc.


Bà ta vốn là người không có chủ kiến gì, bình thường hay chửi bới, nhưng khi gặp biến cố lớn thì lại loạn hết cả lên.


“Mẹ, mẹ đang nói cái gì vậy?”


“Mẹ nói là con đến chỗ của Tô Lạc Ly và thừa nhận sai lầm của mình với Tô Lạc Ly.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK