Tuy là vợ của Ôn Khanh Mộ, nhưng Tô Lạc Ly không đành lòng quấy rầy, cô có cảm giác như mình đi vào sẽ phá hỏng khung cảnh đẹp đẽ vậy.
Trong lòng cô vô cùng đau khổ.
Bệnh viện Q.M
Mới sáng sớm Ôn Khanh Mộ đã nổi khùng.
“Tối qua không gọi điện thoại cho mợ chủ à?”
Y tá Tiểu Lý chịu trách nhiệm chăm sóc Ôn Khanh Mộ lập tức trả lời: “Tối qua đã gọi rồi ạ.”
Tuy y tá Tiểu Lý gan dạ nhưng rốt cuộc vẫn sợ Ôn Khanh Mộ, Ôn Khanh Mộ vừa gào lên, toàn thân cô ấy liền run rẩy.
“Không nói với cô ấy tôi bị tai nạn xe cộ à?”
“Nói rồi, nói hết rồi ạ.”
“Vậy vì sao bây giờ cô ấy còn chưa đến?”
“…”
Y tá Tiểu Lý sợ đến mức run lẩy bẩy, cô ấy làm sao biết được vì sao bây giờ Tô Lạc Ly còn chưa đến.
“Chắc là có chuyện gì nên đến muộn chăng?”
“Có chuyện gì quan trọng hơn tôi sao?”
Ôn Khanh Mộ lại gào lên!
Lúc này Tiêu Mạch Nhiên đi vào, nháy mắt ra hiệu với y tá Tiểu Lý, y tá Tiểu Lý vội vàng rời đi.
Trông thấy Tiêu Mạch Nhiên đi vào, Ôn Khanh Mộ cũng thu lại vẻ hung dữ.
“Lạc Ly chưa tới có lẽ là vì có chuyện gì đó, nếu cô ấy biết thì chắc chắn sẽ tới trước tiên, anh đừng sốt ruột như vậy.”
Tiêu Mạch Nhiên an ủi.
Những ngày qua giữa anh và Tô Lạc Ly có chút khác thường, Tô Lạc Ly có thể cảm nhận được thì tất nhiên anh cũng có thể cảm nhận được.
Sở dĩ gặp tai nạn xe cộ là vì anh phân tâm trong lúc lái xe, cứ nghĩ đến chuyện tại sao Tô Lạc Ly không hỏi anh chuyện đó là sao.
Kết quả mới bất cẩn xảy ra tai nạn xe cộ.
Hai người họ giận dỗi hay cãi nhau cũng được, nhưng anh gặp tai nạn xe cộ, chẳng lẽ cô cũng nhẫn tâm đến mức không thèm tới thăm anh một lần sao?
Tối qua đến tận khuya anh mới ngủ, dường như vẫn cứ chờ Tô Lạc Ly tới.
Tình cảm là chuyện của hai bên, nếu có một người cứ mãi cố gắng quá nhiều quá lâu, cuối cùng cũng sẽ mệt mỏi.
Đúng lúc này có người gõ cửa.
Ôn Khanh Mộ và Tiêu Mạch Nhiên cùng nhìn về phía cửa, thấy Tô Lạc Ly đứng ngoài cửa.
“Em vào được không?”
Tiêu Mạch Nhiên lập tức mở cửa.
“Mau vào đi, Lạc Ly!”
Tô Lạc Ly nghĩ ngợi một lát rồi bước vào.
Ôn Khanh Mộ không quen ở bệnh viện, anh ghét mùi thuốc khử trùng, ga giường và chăn trong bệnh viện đều phải thay hết, cho nên cô đã chuẩn bị ở nhà rồi mang tới đây.