Anh thậm chí còn nhớ rõ thứ tự của những bức ảnh này, từ khi quay về anh đã không thể nhớ mình đã xem bao nhiêu lần.
Màn hình điện thoại đang hiện khuôn mặt phóng to của Tô Lạc Ly, Ôn Khanh Mộ thận trọng cúi người nhẹ nhàng hôn lên môi cô.
“Cốc cốc!”
Ôn Khanh Mộ lập tức cất điện thoại: “Vào đi!”
Tô Kiêm Mặc cầm trong tay một bộ quần áo: “Bác gái bảo em mang tới cho anh, anh mặc thử đi xem có vừa không.”
“Không cần thử, bảo với bà ấy là rất vừa.”
“Anh vẫn nên thử đi, đừng để đến lúc tổ chức đám cưới lại có vấn đề, ai cũng khó xử.”
Lúc này Ôn Khanh Mộ mới mặc thử, đây là bộ đồ chú rể màu trắng, rất vừa vặn.
Ôn Khanh Mộ nhìn mình trong gương, tưởng tượng Tô Lạc Ly đang đứng bên cạnh.
“Anh rể, anh nói xem nếu chị gái em biết bây giờ anh đang thử trang phục chú rể, chuẩn bị kết hôn với người phụ nữ khác, chị ấy sẽ nghĩ thế nào?”
“Cô ấy sẽ không biết.”
“Em nói là nếu như, nếu như chị ấy biết thì sao? Anh nghĩ chị ấy sẽ thấy thế nào?”
Ôn Khanh Mộ lắc đầu: “Anh không biết.”
“Muốn biết suy nghĩ của chị ấy rất đơn giản. Bây giờ anh hãy tưởng tượng chị em đang tổ chức đám cưới với anh Ngọc, anh nghĩ thế nào thì chị em cũng sẽ nghĩ thế đó!”
Vẻ mặt Ôn Khanh Mộ bỗng trở nên rất khó coi, nếu vừa nãy có nhiều mây thì bây giờ đã bị mây đen bao phủ.
“Anh rể, đừng nói với em đây là điều không thể. Anh đã sắp xếp anh Ngọc đến bên chị em, chẳng phải là muốn giao chị em cho anh ấy sao? Vậy nên em tin rằng không lâu nữa họ cũng sẽ kết hôn, sẽ hôn nhau, sẽ lên giường và sinh con…”
“Đừng nói nữa!” Ôn Khanh Mộ quay người lại, giận dữ trừng mắt nhìn Tô Kiêm Mặc.
“Nhưng đây là sự thật, em không nói thì nó cũng là sự thật, anh có thể chịu được không? Có thể chị em không biết chuyện anh ở bên người phụ nữ khác, nhưng anh biết chị em sẽ ở bên anh Ngọc.”
Tô Kiêm Mặc nói xong lặng lẽ bước ra khỏi phòng, để Ôn Khanh Mộ ở lại một mình.
Ôn Khanh Mộ ngồi xuống giường, ôm đầu.
Anh là một người đàn ông có ham muốn chiếm hữu rất mạnh, ban đầu để Giản Ngọc ở lại Tập đoàn Dark Reign anh cũng đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều.
Nhưng vừa nãy Tô Kiêm Mặc nói đúng, nếu Tô Lạc Ly yêu Giản Ngọc thì hai người họ sẽ hôn nhau, sẽ lên giường, cũng sẽ sinh em bé.
Ôn Khanh Mộ cầm điện thoại lên nhìn Tô Lạc Ly trên màn hình điện thoại, nở nụ cười khổ.
“Ly Ly, em sẽ thật sự yêu người đàn ông khác sao?”
“Ly Ly, em sẽ hôn anh ta, sẽ lên giường với anh ta sao?”
“Ly Ly, em sẽ quên anh sao?”
Điều Ôn Khanh Mộ muốn nhất trước khi quay lại đây là Tô Lạc Ly quên mình, nhưng sau khi về anh phát hiện mình rất sợ, sợ cô sẽ quên mình.