Thật sự làm cho Doãn Cẩn dở khóc dở cười, xem ra đàn ông có gia đình đều giống nhau, cho dù từng là người đàn ông giàu nhất thế giới, nhưng trước mắt vợ mình cũng cần phải giấu chút quỹ đen.
Phim trường tại Diêm Thành.
Các nghệ sĩ của quốc tế Tinh Hoàng chỉ cần có chút năng lực đều được Tô Lạc Ly đưa vào đoàn phim ‘Trinh Hậu truyện’.
Cho nên lần này xuất hiện tại buổi tiệc tất niên của tập đoàn Dark Reign, các tiểu hoa đều tập trung lại với nhau, chuẩn bị sắp xếp tiết mục.
Sau khi quay xong phim, mọi người còn phải chuẩn bị tiết mục rất vất vả.
Hôm nay là ngày đầu tiên mọi người tập trung lại, cụ thể là tiết mục gì thì vẫn chưa bàn xong, tất cả mọi người tập trung ở trong phòng hội nghị của khách sạn.
Hùng Cẩm Cẩm, Bạch Mục và Điền Tử Lâm đều là những diễn viên rất tài năng ở lại quốc tế Tinh Hoàng.
Tô Lạc Ly cũng rất coi trọng họ và đã sắp xếp cho họ những vai diễn quan trọng trong ‘Trinh Hậu truyện’.
Cả Hùng Cẩm Cẩm và Bạch Mục đều là sinh viên đại học vừa tốt nghiệp năm ngoái, đối với mọi thứ đều rất mới mẻ, nghe nói sẽ tham dự buổi tiệc tất niên của tập đoàn Dark Reign, họ vô cùng phấn khích.
Chỉ có Điền Tử Lâm ngồi một bên là không có tinh thần gì, năm nay cô ta đã hai mươi tám tuổi rồi, còn hơn Tô Lạc Ly mấy tuổi, nhưng đóng nhiều phim như vậy cũng không trở nên nổi tiếng được.
“Chị Tử Lâm, chị hiểu biết sâu rộng mau đưa ra ý kiến đi, buổi tiệc tất niên này quan trọng như vậy, chúng ta không thể mất mặt được!” Hùng Cẩm Cẩm gọi Điền Tử Lâm.
Điền Tử Lâm lắc đầu, vẻ mặt rất bất lực.
“Tôi khuyên mọi người đừng lãng phí công sức của mình nữa, nói rằng bảo chúng ta biểu diễn tiết mục trong buổi tiệc cuối năm, thực chất còn không phải là làm nền cho Tô Lạc Ly sao.”
“Không phải chứ? Em thấy con người chị Lạc Ly tốt lắm!” Bạch Mục cau mày nói.
“Những gì em nhìn thấy chỉ là vẻ bề ngoài thôi, Tô Lạc Ly đã biến mất trong làng giải trí lâu như vậy rồi, bây giờ cô ấy rất cần một cơ hội để lấy lại sự nổi tiếng trước đây của mình. Buổi tiệc tất niên này là cơ hội rất tốt để cô ấy lộ mặt, sao cô ấy có thể cho chúng ta được chứ?”
Điền Tử Lâm vẫn lớn tuổi hơn, sẽ nhìn nhận vấn đề một cách thấu đáo hơn.
“Nói cũng đúng.” Hùng Cẩm Cẩm rất đồng ý với lời nói của Điền Tử Lâm.
“Lấy ‘Trinh Hậu truyện’ làm ví dụ, cô ấy diễn nữ chính, lôi tất cả chúng ta vào để làm đệm, nói dễ nghe là cho chúng ta cơ hội, nhưng thực chất thì dùng lao động miễn phí thôi. Đến khi bộ phim này hot thì chắc chắn nổi nhất là nữ chính, không liên quan gì đến chúng ta.”
Lời này của Điền Tử Lâm khiến mọi người lập tức uể oải, người nào người nấy đều mất hết tinh thần.
“Ngại quá, tôi đến muộn! Ban ngày mọi người đều quay phim, buổi tối phải đến tập, tôi đã chuẩn bị cho mọi người một chút đồ ngọt, nhưng mà chỉ được ăn ít thôi, cẩn thận béo đó!”
Cùng với giọng nói của Tô Lạc Ly, cô bước vào trong, còn một số nhân viên đặt bánh ngọt và nước uống trên bàn.
Điền Tử Lâm lập tức cong khóe miệng mỉm cười với Tô Lạc Ly, mặc dù cô ta chướng mắt với Tô Lạc Ly nhưng bây giờ cô ta vẫn không thể đắc tội với cô được.
“Mọi người sao vậy? Có phải vì ban ngày quay phim mệt quá không? Hay là chúng ta đổi hôm khác?”
Tô Lạc Ly nhanh chóng nhận thấy bầu không khí trong phòng không ổn.
“Chị Lạc Ly, không phải đâu ạ, chúng em đang không biết sẽ biểu diễn gì trong buổi tiệc cuối năm.”
Bạch Mục đáng yêu vội vàng làm dịu bầu không khí.