Lúc cô sắp về đến khách sạn thì đột nhiên cảm thấy bên cạnh như có mấy cơn gió thổi qua.
Vừa chớp mắt, vài bóng đen đã xuất hiện trước mặt cô.
Tô Lạc Ly cẩn thận quan sát, có khoảng năm người, tất cả đều bịt mặt, nhìn sơ qua thì giống như cao thủ chuyên nghiệp.
“Các người tìm tôi có việc gì sao?” Tô Lạc Ly không hề sợ hãi.
“Gan người phụ nữ này không nhỏ nhỉ, đổi lại là người khác thì đã sợ đến kêu bố gọi mẹ rồi! Tất nhiên chúng tôi tìm cô có việc rồi, lấy cái mạng của cô đấy!”
“Cô ta cho các người bao nhiêu tiền để các người làm chuyện giết người phạm pháp này?”
“Bớt nói nhảm đi! Các anh em, lên!”
Người đàn ông đứng đầu ra dấu tay, bọn họ lăn lộn trong giới này đã lâu, tất nhiên cũng biết không cần phải nhiều lời với người phụ nữ này.
Tô Lạc Ly không chạy cũng chẳng nhúc nhích, cô cứ yên lặng đứng đó.
Lúc mấy người đàn ông này còn chưa đến gần thì một nhóm người khác đã xông ra đánh với bọn họ.
Đối phương cũng giật mình khi thấy hai nhóm người sống mái với nhau.
Sau khi Tô Lạc Ly với Mộ Dung Dịch bí mật gặp nhau, Ôn Khanh Mộ lại cử thêm người bảo vệ Tô Lạc Ly, người bình thường không thể đến gần cô được.
Một lúc sau, năm người đàn ông này thấy đánh không lại thì vội bỏ chạy.
“Không cần đuổi theo đâu, quay lại đi.”
Những vệ sĩ này đang định đuổi theo, nghe Tô Lạc Ly nói thế thì không đuổi nữa mà lập tức quay lại.
Người đứng đầu là Từ Phóng nói: “Mợ chủ, thật sự không cần đuổi theo sao?”
“Không cần đâu, để bọn họ đi đi.”
“Có cần nói với sếp Ôn để sếp Ôn điều tra đám người này là ai không?”
Tô Lạc Ly im lặng.
Không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn những người này là người do Tô Nhược Vân mua chuộc.
Những người này không hề che giấu gì mà dứt khoát ra tay ngay phim trường, xem ta Tô Nhược Vân cũng chó cùng rứt giậu, nóng lòng muốn mình chết.
Cô ta lại hành động rồi…
Trước giờ Tô Lạc Ly nghĩ không ra tại sao Tô Nhược Vân lại muốn đẩy mình vào chỗ chết như vậy.
Nếu cô nói chuyện này với Ôn Khanh Mộ, vậy thì chắc chắn Ôn Khanh Mộ sẽ điều tra đến cùng, quyết không để yên. Nhưng nếu cô không nói, sợ là chuyện thế này sẽ còn tiếp tục xảy ra.
“Nói với sếp Ôn đi, để sếp Ôn điều tra trước, đám người mà cô ta thuê rốt cuộc từ đâu tới, có lẽ đám người này với đám người lần trước tấn công tôi là cùng một hội.”
“Rõ.”
“Nhớ nhắc sếp Ôn đừng manh động.”
“Vâng, tôi sẽ nói.”
Tô Lạc Ly biết mình sẽ không nể tình gì nữa, nếu còn nể tình thì chính là làm khó chính mình.
Tô Nhược Vân nhanh chóng biết được kế hoạch của mình thất bại.