Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1502


Lúc này, ông Butt hoàn toàn không còn dáng vẻ hiền hậu như trước nữa mà là vẻ mặt nghiêm túc và u ám.


Ngón tay ông ta đặt lên cò súng.


Tô Lạc Ly bị Seven giữ chặt lại, hoàn toàn không thể cử động được, cô trơ mắt mình ông Butt chuẩn bị bóp cò súng!


“Cạch!”


Mọi người đều sửng sốt, lúc này ông Butt phát hiện không thấy súng trong tay mình đâu nữa!


Daisy xuất hiện ở bên hành lang.


“Mọi người muốn giết anh ấy?”


Ông Butt thả tay xuống: “Daisy, chuyện này không liên quan đến con.”


“Anh ấy là chồng con, sao lại không liên quan đến con chứ!” Daisy nhìn khuôn mặt lạnh lùng của ông Butt, nói.


“Chẳng phải con căm hận cậu ta sao? Bây giờ bố giải quyết cậu ta giúp con.”


Một nụ cười khẩy khó mà thấy được thoáng qua khóe môi Daisy. Đúng vậy, lúc đầu cô ta đau khổ cầu xin, thậm chí còn lấy cái chết ra để ép thì ông Butt không mảy may thương xót, bây giờ biết Ôn Khanh Mộ vô dụng rồi thì lại luôn mồm nói xử anh giúp mình.


“Bố, không cần bố phải bỏ công đâu, đây là chuyện của con, tự con có thể giải quyết.”


“Không cần phiền như vậy, vẫn nên để anh ta nếm mùi nắm đấm của anh, anh đảm bảo cú đấm này của anh có thể khiến anh ta phọt cả óc ra!” Bruce giơ nắm đấm của mình, nhắm chuẩn vào đầu Ôn Khanh Mộ.


“Bruce, dừng tay!” Daisy lập tức quát, “Anh thế này thô bạo quá đấy.”


“Daisy, người đàn ông này là loài người bình thường, chẳng có ích gì cho chúng ta cả!” Bruce vội giải thích.


Daisy nhìn Ôn Khanh Mộ đang thoi thóp, trong mắt cô ta, trước giờ Ôn Khanh Mộ là người tuấn tú phóng khoáng, nhưng bây giờ lại biến thành thế này.


Nhìn Ôn Khanh Mộ sắp bị đánh chết, ngay khoảnh khắc đó Daisy đột nhiên nhận ra mình không yêu Ôn Khanh Mộ, vì cô ta không cảm thấy đau lòng một chút nào. Nếu cô ta thật sự yêu anh thì chắc có lẽ cô ta sẽ đau khổ như Tô Lạc Ly nhỉ?


“Bố, quả thực Ôn Khanh Mộ không có ích gì cả, nhưng có người có ích. Mọi người quên rồi sao? Ở đám cưới trước đó của bọn con, người phụ nữ này nói cô ta mang thai, lúc đó Ôn Khanh Mộ vẫn chưa giải phong ấn, vậy thì con của họ có dòng máu của ma cà rồng!”


Daisy chỉ Tô Lạc Ly, nói.


Tô Lạc Ly không ngờ chuyện đáng sợ nhất lại xảy ra ngay lúc này, đến cuối cùng thì con trai của họ vẫn bị kéo vào.


“Không phải, tôi sảy thai, đứa bé đó mất rồi, hoàn toàn không được sinh ra!” Tô Lạc Ly lập tức phủ nhận, cô không thể kéo con trai vào chuyện này được.


“Con? Ha ha ha, đúng là ông trời cũng giúp mình.” Ông Butt nhìn lên trần nhà rồi cười lớn, vì ông ta biết sức mạnh của trẻ em là mạnh nhất trong thế giới ma cà rồng.


Đặc biệt là đứa trẻ có dòng máu của loài người.


“Cô nóng lòng phủ nhận như vậy, thế thì chắc chắn đã sinh ra rồi.” Seven nhìn Tô Lạc Ly rồi cười.


“Không có, thật sự không có, xin các người tin tôi, không có con, chúng tôi không có con!”


Seven giơ nắm đấm về phía bụng của Tô Lạc Ly, Tô Lạc Ly bảo vệ bụng mình theo bản năng.


“Nếu tôi đoán không nhầm thì chắc là bây giờ trong bụng cô cũng có một đứa nhỉ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK