“Em… em… chuyện đó…” Lý Như Kiều sợ hãi đứng dậy, nhất thời không thể trả lời được.
“Cô Lý tới đây tìm anh, anh ngồi xuống cùng ăn đi, hôm nay đích thân em vào bếp nấu mấy món đấy.”
Bởi vì có Tô Lạc Ly ở đây nên Giản Ngọc cũng không tiện nói gì, anh ta đành phải miễn cưỡng ngồi xuống.
Lý Như Kiều thầm nghĩ cơ hội của mình đã đến, nếu cô ta vẫn tỏ ra thân mật với Giản Ngọc ngay trước mặt Tô Lạc Ly, cô ta không tin Tô Lạc Ly sẽ không nổi giận!
“Đại ca, mau ăn đi!” Lý Như Kiều nói xong thì gắp một miếng thịt ba chỉ cho Giản Ngọc.
Giản Ngọc ngước mắt lên nhìn Lý Như Kiều, cô ta đang liếc nhìn Tô Lạc Ly bằng ánh mắt đắc chí.
“Đại ca của chúng tôi thích ăn thịt ba chỉ nhất.” Lý Như Kiều vẫn không quên nói một câu với Tô Lạc Ly.
Giản Ngọc lập tức hiểu rõ, Lý Như Kiều đang coi Tô Lạc Ly là đối thủ tưởng tượng, có lẽ cô ta đã hiểu lầm mối quan hệ giữa mình và Tô Lạc Ly.
Như vậy thì dễ xử lý hơn rồi.
Giản Ngọc lập tức gắp một miếng cá và bỏ vào bát của Tô Lạc Ly, “Lạc Ly, ăn nhiều cá một chút, giàu protein.”
Lý Như Kiều và Tô Lạc Ly cùng sững sờ.
Tô Lạc Ly kinh ngạc nhìn Giản Ngọc, Giản Ngọc đá vào chân cô dưới gầm bàn.
“Hôm nay con trai có nghe lời không?” Giản Ngọc nở nụ cười với Tô Lạc Ly.
“Nghịch ngợm lắm, chắc là nhớ bố rồi.” Tô Lạc Ly đành phải tiếp lời.
“Vậy lát nữa anh chơi với nó.”
Lý Như Kiều vô cùng phẫn nộ, quả thực là phát điên lên!
Sau bữa tối, Giản Ngọc nói với Lý Như Kiều: “Ớt Nhỏ, cô cứ tự nhiên, tôi đi thăm con trai.”
Nói xong, anh ta kéo tay Tô Lạc Ly và đi thẳng lên lầu.
Lý Như Kiều càng tức giận tới mức giậm chân.
“Anh à, anh làm sao vậy? Con gái nhà người ta từ rất xa tới đây tìm anh, anh…”
Khiến Tô Lạc Ly không biết phải làm sao.
“Lạc Ly, nếu em còn coi anh là anh trai của em thì nhất định phải giúp anh chuyện này. Vừa hay mấy ngày nay Tiểu Mộ đi vắng, có lẽ cô ấy đã hiểu lầm mối quan hệ giữa chúng ta, vậy thì để cô ấy hiểu lầm đến cùng.”
Đây là lần đầu tiên Tô Lạc Ly nhìn thấy Giản Ngọc bối rối như vậy.
“Tại sao lại khiến cô ấy hiểu lầm chúng ta? Em thấy hình như cô gái đó rất thích anh!”
“Ôi dào! Em cứ nghe lời anh đi!” Giản Ngọc buông tay Tô Lạc Ly ra và đi vào phòng trẻ con.
Tô Lạc Ly thầm thở dài, đến tám mươi phần trăm là người ta không thích cô gái này, loại chuyện như tình cảm là thứ không thể ép buộc.
Giản Ngọc đã nói như vậy rồi nên cô cũng đành phải đồng ý.
Lý Như Kiều đâu chịu cam lòng? Chẳng bao lâu sau cô ta đã đuổi theo tới đây.
“Tôi cũng rất thích trẻ con!” Lý Như Kiều cười híp mắt.
“Cô Lý, vậy khi nào cô rảnh thì tới đây chơi đi, đây là con trai tôi, tên là Tam Tam.” Tô Lạc Ly vui vẻ giới thiệu.