“Sâu lười ơi, chúng ta rời khỏi giường nào!”
Tô Lạc Ly nhìn Ôn Khanh Mộ rồi dụi mắt, vươn vai một cái.
“Anh về lúc nào vậy?”
Thật ra cô biết anh về lúc mấy giờ. Dù sao hôm qua lúc anh về, cô còn còn chưa ngủ.
“Anh không nhớ mấy giờ nữa, dù sao lúc đó em cũng ngủ rồi, anh muốn ôm mà em cũng không chịu cho ôm.”
Ôn Khanh Mộ nói xong lại ôm Tô Lạc Ly vào trong lòng.
Hai người thân mật một lát rồi cùng rời khỏi giường.
Sau đó bọn họ cùng ăn sáng.
Ôn Khanh Mộ hình như vẫn mong chờ Tô Lạc Ly có thể hỏi anh nhưng cô luôn nói về vấn đề khác, trước sau vẫn không hỏi.
Ôn Khanh Mộ không để ý lắm, đi thẳng tới công ty.
Thật ra Tô Lạc Ly đã nhiều lần muốn hỏi nhưng vẫn cố nhịn xuống.
Đúng như lời bác tài xế nói vậy, nếu cô không muốn ly hôn thì cứ mắt nhắm mắt mở là được rồi.
Giữa hai người bọn họ có lẽ cũng như vậy.
Tô Lạc Ly ở nhà rảnh rỗi không có việc gì làm, lại bắt đầu chơi trò chơi, chợt có người gọi điện thoại tới.
Tô Lạc Ly rất ngạc nhiên vì người gọi tới là Triệu Ni Ni.
“Dạ, mợ chủ Ôn ạ?” Giọng điệu Triệu Ni Ni có vẻ khó chịu.
“Cô có việc gì sao?”
“Vâng, tôi muốn mật báo với cô! Cô đã biết chưa? Bây giờ bên hoa viên Crystal này đang đón mợ chủ Ôn thật sự!”
“…”
“Cô không biết cậu chủ thương cô ta thế nào đâu, mỗi ngày đều ăn bào ngư, hải sâm, tổ yến không rời miệng, còn nấu canh thảo dược cho cô ta dùng. Mấy thứ đó đều rất đắt tiền đấy! Cậu chủ còn ra lệnh những đồ cho cô ta dùng đều phải là đồ tốt nhất!”
Tô Lạc Ly nghe được những lời này lại càng đau lòng hơn.
“Đúng là so sánh giữa người với người làm người ta tức chết. Có vài người chỉ có thể ở biệt thự tệ nhất bên ngoài, có vài người lại được thu xếp ở ngay trong nhà riêng của chồng! Vậy ai mới là chính chủ chứ? Vừa liếc mắt đã phân biệt được rồi!”
“…”
“Tô Lạc Ly à Tô Lạc Ly, tôi cho cô biết, cô nhiều lắm chỉ là một con chim sẻ được cậu chủ nuôi bên ngoài thôi! Cô còn tưởng mình là mợ chủ à, tôi khinh!”
“Cô xem cô Tiêu người ta đi, muốn mặt có mặt, muốn khí chất có khí chất. Đó mới là mợ chủ gia đình quyền quý mẫu mực. Cô nhìn lại mình xem!”
Tô Lạc Ly lập tức cúp máy, ném điện thoại sang một bên!
Cô chán nản cầm gối che đầu mình.
Trong lòng cô phiền não không chịu nổi.
Cô cũng hiểu rõ hoa viên Crystal mới là nhà của Ôn Khanh Mộ.
Cô thông qua Mục Nhiễm Tranh biết Ôn Khanh Mộ có rất nhiều bất động sản.