Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 712


Tô Nhược Vân vừa quạt vừa đọc kịch bản, nóng nảy đến mức hoàn toàn không nhịn được nữa, cảm giác như quần áo trên người mình đều thấm đẫm mồ hôi.


“Đoàn phim này có bệnh à? Mùa hè đi quay cảnh mùa đông, mùa đông đi quay cảnh mùa hè, đây chẳng phải tra tấn người ta sao?”


Nói xong, Tô Nhược Vân ném kịch bản trong tay xuống đất.


“Chị Nhược Vân, hay là em đi mua cho chị ly cà phê đá nhé?” Trợ lý Hoàng Xán vội nói.


Chắc hẳn là Tô Nhược Vân mặc trang phục dày quá, còn Hoàng Xán mặc quần đùi áo ngắn nên rất mát mẻ.


“Cà phê đá có thể dập lửa à? Nói đoàn phim hôm nay nghỉ ngơi đi, không quay nữa!” Tô Nhược Vân đứng dậy đi thẳng về phòng thay đồ.


Phía đạo diễn đã chuẩn bị xong, tất cả cũng đã đến đông đủ.


Một nhân viên công tác chạy đến: “Đạo diễn Trương, không hay rồi, Tô Nhược Vân lại không quay nữa, bảo là hôm nay nóng quá nên trong người không khỏe, muốn về khách sạn nghỉ ngơi.”


“Cái gì? Lại không quay nữa, có diễn viên như vậy sao? Bữa đực bữa cái! Mùa đông quay cảnh mùa hè, mùa hè quay cảnh mùa đông, chẳng phải rất bình thường à? Người khác chịu được sao cô ta không chịu được?”


Đạo diễn Trương cũng nhịn đủ rồi, từ lúc Tô Nhược Vân vào đoàn phim, đoàn phim chưa bao giờ được yên ổn!


“Cô ta đâu?”


“Đã về khách sạn rồi, giờ gọi cô ta quay lại trang điểm thay đồ lại phải mất thêm thời gian, hay là thôi đi?”


Đạo diễn Trương hối hận thở dài: “Diễn xuất kém thì cũng thôi đi, nhân phẩm cũng kém luôn! Cho dù lúc đó đầu tư thất bại thì tôi cũng không nên thuê cô ta mới đúng! Quay cảnh tiếp theo.”


Trong khách sạn, Tô Nhược Vân đang bật máy lạnh ăn bánh kem, khỏi phải nói thoải mái cỡ nào.


“Đây mới là cuộc sống của con người chứ.”


La Thần vội chạy đến, thấy Tô Nhược Vân ở khách sạn thoải mái như vậy thì vô cùng tò mò.


“Nhược Vân, sao hôm nay cô không quay phim?”


“Hôm nay nóng quá, nghỉ ngơi!”


La Thần thấy cô ta thế này thì cắn răng: “Nhược Vân, không phải tôi nói cô chứ, cô bữa đực bữa cái thế này, rốt cuộc là muốn thế nào? Tôi nói cô rồi, bên phía Tô Lạc Ly tiến triển vô cùng thuận lợi, cô đã bị người ta bỏ xa từ sớm rồi!”


Lúc này Tô Nhược Vân mới vực dậy tinh thần, cô ta nhanh chóng cười nói: “Cái bộ truyền hình nát đó của cô ta sao có thể so với của tôi được chứ? Cho dù có chiếu cùng lúc thì cũng diệt gọn cô ta!”


“Tôi thật sự không biết cô lấy đâu ra tự tin đấy? Diễn xuất của Tô Lạc Ly tốt như vậy, mặc dù đề tài không hay nhưng lỡ như thì sao? Lỡ như cô thật sự thua thì khó coi chết đi được! Đừng để đến lúc đó ngay cả phim cô cũng quay không xong, truyền thông sẽ nói cô diễn thua kém người ta!”


“Xem ra không thể ngồi chờ chết nữa, anh Thần, Tô Lạc Ly diễn chung với ai?”


Tất nhiên La Thần hiểu ý của Tô Nhược Vân, anh ta cân nhắc kỹ lưỡng rồi nói: “Tôi nghe nói trong bộ này Mục Nhiễm Tranh diễn vai mối tình đầu của Tô Lạc Ly, là cameo thôi, phân cảnh không nhiều.”


“Vậy anh còn không mau đi theo dõi!”


“Tôi nói bà cô này, tôi theo dõi thì được thôi, nhưng phiền cô cũng cố gắng đi, đừng lúc nào cũng chỉ nghĩ đến việc tính kế người ta.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK