“Con nói nghe đơn giản nhỉ, nếu vợ cậu ta không ly hôn thì cậu ta làm sao cưới con được, chẳng lẽ bảo con làm vợ bé của cậu ta?”
“Tô Lạc Ly hoàn toàn không xứng với Ôn Khanh Mộ! Cô ta chỉ có một người cậu là sếp Hoắc của Trang sức Hoắc Thị, không so được với nhà chúng ta, bảo cô ta ly hôn cô ta sẽ phải ly hôn!”
Lê Hán Giang vẫn do dự.
“Bố, bố nghĩ mà xem, nhà chúng ta có gia nghiệp đồ sộ, con còn có thể cưới ai được? Phóng tầm mắt ra, người xứng với con cũng chỉ có Ôn Khanh Mộ của tập đoàn Dark Reign, tuy anh ấy hơn con nhiều tuổi nhưng cũng không có vấn đề gì, nếu con cưới anh ấy thì cả hai bên cùng có lợi, như vậy cũng rất tốt đối với công ty nhà chúng ta.”
Lời nói của Lê Thấm Thấm đã thuyết phục được Lê Hán Giang.
“Bố, bố hãy nghĩ đến đứa bé trong bụng con đi, đứa bé này thật sự không thể phá bỏ được, nếu làm vậy thì đời con coi như xong!”
Lê Hán Giang cũng rơi vào bối rối, nếu đúng như Lê Thấm Thấm nói thì đứa bé này thật sự không thể phá bỏ.
Phóng tầm mắt ra thì chỉ có mấy người môn đăng hộ đối với Lê Thấm Thấm, nếu kết thông gia với nhà họ Ôn thật thì cũng rất tốt đối với sự phát triển của tập đoàn Tương Lê.
“Bố, coi như con gái cầu xin bố được không?” Lê Thấm Thấm rơi nước mắt lã chã khiến Lê Hán Giang càng mềm lòng.
Ôn Khanh Mộ và Lạc Ly chờ trong phòng khách dưới nhà, sắc mặt hai người nghiêm nghị, không biết Lê Hán Giang có khuyên được con gái ông ta không nữa.
Lúc này Lê Hán Giang từ trên gác đi xuống, Lê Thấm Thấm không đi theo.
“Sếp Lê, tôi nói không sai chứ, con gái ông cứ quấn lấy tôi.” Ôn Khanh Mộ đứng dậy nhìn thẳng vào Lê Hán Giang.
“Hừ! Ôn Khanh Mộ, cậu làm con gái tôi lớn bụng! Bây giờ dựa vào đâu mà muốn tôi đưa con gái đi, chuyện là do cậu làm thì cậu phải tự giải quyết!” Lê Hán Giang bỗng nhiên thay đổi thái độ.
Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly trở tay không kịp.
“Ôn Khanh Mộ, tôi gia hạn cho cậu lập tức kết hôn với con gái tôi trong vòng một tháng! Nếu không cậu tự gánh lấy hậu quả!”
Cuối cùng Lê Hán Giang cũng đưa ra điều kiện.
“Chuyện đó là không thể! Ông cũng biết tôi đã kết hôn rồi mà!” Ôn Khanh Mộ lập tức phản đối.
“Đó là chuyện của cậu, không liên quan đến bố con tôi! Ôn Khanh Mộ, bây giờ tôi chỉ hỏi cậu một câu, rốt cuộc cậu có kết hôn với con gái tôi không?”
“Tôi đã nói rồi, chuyện này là không thể, tôi đã kết hôn, hơn nữa còn có hai đứa con!” Tất nhiên Ôn Khanh Mộ không thể nào đồng ý.
“Vậy cậu cứ chờ xem! Hừ!” Lê Hán Giang phẩy tay áo bỏ đi!
Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly đều hoang mang rối bời, theo lẽ thường, Lê Hán Giang chắc chắn sẽ bảo con gái phá bỏ đứa bé, dù sao Lê Thấm Thấm mới chỉ là cô gái hai mươi tuổi.
Nhưng không ngờ hai bố con này lại đoàn kết hơn bao giờ hết, mục tiêu duy nhất là muốn Ôn Khanh Mộ cưới Lê Thấm Thấm.
“Lê Hán Giang sẽ làm gì vậy chồng?”
“Chắc là hủy hợp tác, chúng ta cứ coi như nước trôi qua cầu đi.”