Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1325


Có vài thứ khi không phơi bày trước mặt người khác thì người ta có thể không biết. Quyển sách này của Mục Nhiễm Tranh đã lộ rõ bản chất học hành kém cỏi của anh. Đây không phải là chuyện tốt cho việc duy trì hình tượng của anh.


Cứ như vậy, hình tượng của anh sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.


Quả nhiên, chuyện đúng như Lê Thấm Thấm dự đoán.


Lúc sách vừa đưa ra thị trường còn được rất nhiều người ủng hộ nhưng khi mọi người xem nội dung của quyển sách thì đều chất vấn!


“Với tài văn chương như vậy mà cũng xuất bản sách à? Vậy chẳng phải chúng ta đều có thể xuất bản sách sao? Mục Nhiễm Tranh, anh cứ thành thật đóng phim đi, viết sách làm gì chứ?”


“Đây không phải là trắng trợn lừa tiền sao? Thật quá đáng, lại còn bán đắt như vậy nữa. Đây là quyển sách đắt tiền nhất trong tất cả sách của minh tinh từ trước tới nay đây! Mãnh liệt khiển trách!”


“Bên trong còn sao chép cả câu văn của người khác nữa! Mục Nhiễm Tranh, anh không viết được thì đừng viết, lại còn đạo văn của người khác! Thật quá đáng. Tôi là fan hâm mộ của anh cũng thấy rất thất vọng về anh!”


Cho dù Mục Nhiễm Tranh không tuyên truyền về quyển sách này nhưng mọi người đều công khai lên án dưới Weibo của anh.


Chỉ có số lượng rất ít fan hâm mộ chiến đấu vì anh.


“Chỉ dựa vào cái tên của Nhiễm Tranh nhà chúng tôi đã khiến quyển sách này đáng giá với số tiền đó rồi. Các người không mua nổi thì đừng mua!”


“Bên trong có nhiều ảnh như vậy, chẳng lẽ không đáng với số tiền đó sao?”


“Phong cách hành văn của Nhiễm Tranh đi theo con đường giản dị, các người đừng so sánh anh ấy với các nhà văn lớn được không?”


Ở tòa nhà Quốc tế Tinh Hoàng.


Trong văn phòng, Mục Nhiễm Tranh ủ rũ cúi đầu ngồi trên ghế. Phùng Khiêm – người quản lý của Mục Nhiễm Tranh đi qua đi lại trong phòng.


“Nhiễm Tranh à Nhiễm Tranh! Đầu óc cậu bị úng nước à? Không ngờ cậu không nói tiếng nào đã tự mình xuất bản quyển sách này! Cậu còn không biết bản thân mình có trình độ thế nào à?”


Phùng Khiêm quả thật tức muốn nổ tung rồi. Từ khi anh ta bắt đầu tiếp nhận Mục Nhiễm Tranh đã biết mình không dễ dẫn dắt thằng nhóc này nhưng không ngờ thời gian qua anh luôn rất nghe lời, rất cố gắng vươn lên.


Lúc này mới bao lâu, anh lại bắt đầu phát bệnh, hơn nữa còn phạm phải sai lầm lớn như vậy!


“Chúng ta tốn thời gian dài như vậy mới duy trì được hình tượng của cậu nhưng quyển sách này của cậu đã hủy hoại bản thân cậu rồi! Không ngờ cậu còn sao chép câu văn của người khác nữa! Tôi hỏi cậu, cậu đã sao chép bao nhiêu hả?”


Phùng Khiêm chống nạnh đứng trước mặt Mục Nhiễm Tranh.


“Tôi đâu có sao chép bao nhiêu, sau đó cảm thấy không ổn nên cũng không sao chép tiếp. Hơn nữa tôi còn sửa lại một chút, như vậy không tính là sao chép chứ?”


“Không tính à? Cậu có biết cư dân mạng bây giờ đều là “hỏa nhãn kim tinh” không hả? Cậu sửa hay không có gì khác nhau sao? Người ta vừa nhìn đã nhận ra rồi! Hơn nữa đây là vi phạm hợp đồng đấy!”


Mục Nhiễm Tranh cúi đầu không nói gì. Bản thân anh cũng không ngờ chuyện này lại nghiêm trọng như vậy.


“Tôi cho cậu biết, bây giờ tình trạng của cậu vô cùng nguy hiểm! Đêm hội Tết ông Táo, tôi ngại không muốn nói cậu, bởi vì sắp tết cũng không muốn cậu đón năm mới trong sự ảm đạm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK