“Cô Tô Nhược Vân? A, xin lỗi vì sự nhầm lẫn, người tôi nói là cô Tô Lạc Ly.”
Tức khắc sắc mặt của Tô Nhược Vân và Kim Vi trắng bệch.
“Bọn tôi ở đây!” Bạch Mục lập tức vẫy tay: “Chị Lạc Ly ở bên này!”
Nhân viên công tác lại đi sang bên Tô Lạc Ly.
“Cô là cô Tô Lạc Ly phải không?” Nhân viên công tác khom lưng với Tô Lạc Ly, thái độ hết sức cung kính.
“Chào anh, tôi là Tô Lạc Ly.”
“Vậy được, mời cô đi theo tôi đến bên này, phòng đã được sắp xếp ổn thỏa cho cô rồi.”
Nhân viên công tác đi trước dẫn đường.
Tô Nhược Vân tức xanh mặt!
Bạch Mục hắng giọng, nói: “Ôi chao, đều là họ Tô mà sao đãi ngộ khác nhau thế nhỉ?”
Câu này vừa hay trả lại cho Kim Vi!
Kim Vi vội vàng gục đầu xuống, lần này đúng là mất hết mặt mũi.
Sau đó họ cứ thế nhìn Tô Lạc Ly dẫn những cô nàng diễn viên kia nghênh ngang đi vào từ hậu trường.
“Chị Nhược Vân, dù sao họ cũng là người của Quốc tế Tinh Hoàng mà, ít nhiều cũng phải tỏ vẻ quan tâm.” Kim Vi rất sợ Tô Nhược Vân nổi đóa bây giờ.
“Nhưng chúng ta thì phải làm sao?” Tô Nhược Vân cố nén giận.
“Chắc là sẽ có người đón chúng ta vào thôi, hay là chờ thêm chút nữa đi?”
Tô Nhược Vân cũng cảm thấy nếu không có người đón họ thì quá mất mặt, đành phải ở đây chờ một lát.
Nhân viên công tác dẫn Tô Lạc Ly đến phòng hóa trang lớn nhất.
“Cô Tô, phòng hóa trang này tương đối lớn, cố ý chuẩn bị cho các cô, cô cần gì có thể trực tiếp gọi tôi.”
“Cảm ơn anh, hẳn là chúng tôi không cần gì đâu, anh cứ đi làm việc đi.”
“Vậy tôi đi làm việc trước.” Nhân viên công tác rời đi.
“Chị Lạc Ly, chị có thể diện thật đấy! Nhìn xem Tô Nhược Vân ngang ngược chưa kìa, chẳng phải là ỷ vào chồng mình có tiền à? Nếu cô ta không có ông chồng như thế thì em không tin cô ta nổi tiếng được đâu!”
Bạch Mục bĩu môi nói.
“Tiểu Bạch, cô ta có thể lấy một người chồng giàu có cũng coi như là bản lĩnh của cô ta. Trong giới showbiz, em phải học cách che giấu sự bén nhọn của mình, đừng nghĩ cái gì cũng nói ra, biết chưa?”
Bạch Mục lè lưỡi, trả lời ngay: “Em biết rồi mà chị Lạc Ly, lần sau nhất định em sẽ giữ mồm giữ miệng!”
“Em còn trẻ, có nhiều thứ em cần phải học lắm! Thay vì nói nhiều còn không bằng nhìn nhiều, nghe nhiều, học nhiều!”
“Em biết rồi!”
“Được rồi, tiết mục của chúng ta khá gần cuối, bây giờ vẫn còn nhiều thời gian, mọi người luyện tập lại một lần nữa, sau đó thì trang điểm!” Tô Lạc Ly gọi mọi người đến và nói.
Còn Tô Nhược Vân và staff của mình vẫn đứng chờ ở bên ngoài.
Vừa mới qua Tết, hai ngày trước còn có tuyết rơi, hôm nay thật sự rất lạnh!
Tô Nhược Vân lại mặc ít, chỉ một lát đã lạnh không chịu nổi, cô ta cảm thấy mặt mình sắp mất cảm giác, thế là đành phải vào trong xe cho đỡ lạnh.