Đến mùng một tết, bọn họ cùng trở về nhà họ Mục. Người nhà họ Mục không truy cứu về chuyện anh trốn đám cưới lần trước. Ôn Khanh Mộ còn cố gắng nói giúp, bênh vực cho anh, lại thêm ngày tết, mọi người cũng không muốn xảy ra tranh cãi nên không ai nhắc tới chuyện này.
Trong ngày này, bộ phim mà Mục Nhiễm Tranh đóng trước đó được công chiếu, doanh thu phòng vé còn tạm được, dù sao cũng có đạo diễn lớn, chế tạo lớn và minh tinh lớn nhưng danh tiếng lại cực kỳ tệ, không ngờ bị đánh giá thấp tới năm điểm.
Mùng bảy tết, Mục Nhiễm Tranh còn đang ngủ trong phòng ngủ ở hoa viên Crystal. Anh ta gặp vướng mắc trong biểu diễn nên đại khái muốn nghỉ ngơi một thời gian dài.
Mục Nhiễm Tranh còn đang ngủ say lại bị tiếng chuông điện thoại di động đánh thức. Anh mơ mơ màng màng nghe máy.
“Alo, ai vậy?”
“Nhiễm Tranh, cậu sao vậy? Sao cậu lại hồ đồ tới mức ra sách chứ? Cậu cũng không nói cho tôi biết gì cả. Cậu có biết cậu làm vậy là vi phạm hợp đồng không hả?” Đó là người quản lý của Mục Nhiễm Tranh gọi tới.
Mục Nhiễm Tranh vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, “Mới đó mà đã xuất bản rồi sao?”
“Trời ạ, không ngờ cậu cũng không biết à? Nếu cậu không biết, chúng ta hoàn toàn có thể truy tố đối phương, đây là xâm phạm quyền lợi!”
Tiếng rít gào của người quản lý làm Mục Nhiễm Tranh tỉnh táo lại.
“Không, không phải như vậy, tôi biết chuyện này.”
“Cậu biết? Thế sao cậu không nói cho tôi biết? Nhiễm Tranh, trong hợp đồng của cậu có bao gồm một điều khoản, không thương lượng với công ty mà tự đưa ra quyết định là vi phạm hợp đồng, cậu có biết không hả?”
“Tôi. . .” Lúc đó Mục Nhiễm Tranh cũng quá nóng lòng nên không suy nghĩ đến chuyện vi phạm hợp đồng.
“Hơn nữa, với phong cách hành văn của cậu như vậy, sao có thể viết sách được chứ? Cậu làm vậy không phải tự đẩy mình vào hố lửa à? Tôi tạm thời quan sát tình hình đã, cậu đừng tuyên truyền về quyển sách này!”
Người quản lý căn dặn xong thì cúp máy.
Mục Nhiễm Tranh mở điện thoại ra, phát hiện trên mạng đã bắt đầu bán sách của anh, hơn nữa còn treo trên trang đầu.
Anh là ảnh đế còn trẻ tuổi nhất, lần đầu tiên ra sách tất nhiên đã khiến rất nhiều người nhìn thấy được cơ hội kinh doanh. Bên nhà xuất bản muốn kiếm thêm chút tiền, không ngờ lại liên hệ với bên trang web.
Anh mở trang web có sách của mình ra, tên sách “Tôi Là Mục Nhiễm Tranh” đặc biệt bắt mắt.
Đến bây giờ bọn họ đã bán được mấy chục nghìn quyển mà còn bắt đầu bán từ hôm nay, con số này vẫn đang không ngừng tăng lên.
Mục Nhiễm Tranh cũng không ngờ rằng quyển sách này sẽ bán chạy như thế!
Chỉ có anh biết nội dung của quyển sách này không được cân nhắc nhiều.
Sắp hết tết nhưng không có chuyện gì làm nên Lê Thấm Thấm kéo Lê Tuấn Kiệt đi dạo phố.
Hai người đi ngang qua một nhà sách, ở đây còn bày một standee hình người của Mục Nhiễm Tranh.