Dường như ông Butt đã có khả năng miễn dịch với mấy từ “giải trừ phong ấn”, ông ta không tin vào những lời vô căn cứ này.
“Cậu có giá trị lợi dụng hay không, thời gian sẽ cho tôi câu trả lời.”
Ôn Khanh Mộ nở nụ cười gian xảo: “Vậy chúng ta cùng chờ xem, bây giờ tôi muốn gặp vợ tôi.”
“Đương nhiên không có vấn đề, nhưng có phải chúng ta cần bàn chuyện đám cưới của cậu với Daisy trước không?” Ông Butt không muốn đêm dài lắm mộng, nhỡ anh đổi ý thì sao?
“Tối nay đi.”
“Tối nay?”
“Không phải các ông sốt ruột sao? Vậy chọn ngày không bằng gặp ngày, tối nay luôn đi.”
“Như vậy vội vàng quá.”
Ôn Khanh Mộ có vẻ hơi mất kiên nhẫn: “Tôi đã từng tổ chức hôn lễ, chẳng qua chỉ là hình thức cho người khác xem thôi, mọi người cùng nhau ăn cơm, uống rượu được coi là đám cưới rồi.”
Hiển nhiên ông Butt không ngờ Ôn Khanh Mộ lại nói như thế, cho dù ông ta không quan tâm thì Daisy cũng sẽ quan tâm, dù sao Daisy là con gái của ông ta, ông ta không thể để con gái mình chịu thiệt thòi.
“Tình hình bây giờ hơi cấp bách, nếu cậu thật sự không muốn lãng phí thời gian thì chúng tôi cũng không có ý kiến, nhưng đợi chúng ta hoàn thành sứ mệnh xong vẫn phải tổ chức hôn lễ long trọng một chút. Tối nay đúng là hơi vội, hay là ngày mai nhé?”
Ôn Khanh Mộ không phản đối, anh còn đang nóng lòng đi gặp Tô Lạc Ly đây!
Người giúp việc đưa Ôn Khanh Mộ đến phòng Tô Lạc Ly.
Tô Lạc Ly đang ngơ ngác nhìn sương mù dày đặc bên ngoài cửa sổ, nghe thấy có người mở cửa cũng chẳng quan tâm, chỉ là người giúp việc đi vào thôi.
Khoảnh khắc nhìn thấy Tô Lạc Ly, Ôn Khanh Mộ cực kỳ phấn khích, anh nhẹ nhàng bước tới, ôm lấy eo cô.
Tô Lạc Ly không đưa tay ra sờ mặt Ôn Khanh Mộ: “Không phải mình đang nằm mơ chứ?”
“Không phải mơ, là thật, anh đến rồi.”
Tô Lạc Ly nhanh chóng quay người lại, khi nhìn thấy Ôn Khanh Mộ đứng trước mặt mình, nước mắt cô tuôn xuống.
“Ông xã, cuối cùng anh cũng đến.”
Tô Lạc Ly nhào vào lòng Ôn Khanh Mộ, cảm nhận nhiệt độ cơ thể anh, hơi thở của anh, mọi thứ thuộc về anh.
Ôn Khanh Mộ cưng chiều vuốt mái tóc dài của Tô Lạc Ly: “Anh xin lỗi Ly Ly, anh đến muộn, có phải em sợ lắm không?”
“Em không sao, em thật sự rất ổn…”
Ôn Khanh Mộ lau nước mắt cho Tô Lạc Ly: “Nghe này Ly Ly, họ luôn theo dõi chúng ta, anh đã đồng ý với yêu cầu của Butt, bây giờ là lúc để cho Ảnh hậu em biểu diễn.”
Vì yêu cầu của Ôn Khanh Mộ nên gia tộc Butt đã bắt tay vào chuẩn bị cho hôn lễ ngày mai, nói là hôn lễ, chi bằng nói là gia tộc họ tổ chức tiệc tối để chào đón Ôn Khanh Mộ tới tham dự.
Trong thời gian ngắn như vậy cũng không thể mua được nhiều đồ.
Daisy nghe tin Ôn Khanh Mộ đồng ý kết hôn với mình thì vui sướng chạy vào phòng họp, lúc này ông Butt đang thảo luận gì đó với các con trai.