Thấy dáng vẻ tự ti này của Tô Lạc Ly, Mục Nhiêm Tranh thật sự lo lắng từ tận đáy lòng.
”Tự tin? Tôi có tư cách gì mà đòi tự tin chứ?!
Tô Lạc Ly cười khổ, từ khi mẹ cô qua đời, cô không có gì cả, mỗi bước đi đều run rẩy sợ hãi Vì thế, cô dựa vào cái gì để tự tin chứ?
Khi nhỏ nhảy cổ động, cô không phải thật sự thích, mà là vì chỉ cẩn cô cố gắng, thì có thể được vỗ tay khen ngc và giành được cúp, còn có lời khen ngợi của giáo viên nữa.
Thứ cô thích chẳng qua chỉ là sự khẳng định của người khác mà thôi.
“Sao lại không có tư cách? Vì sao đạo diễn Nghiêm Kha lại chọn cô một lần nữa? Vì sao một vai nữ thứ phụ có thể giúp cô được đề cử giải nữ diễn viên phụ xuất sắc.
nhất? Vì sao ‘Âm thanh hoa nở lại có thể được hai tỷ sáu phòng vé?!
Mục Nhiễm Tranh giơ ngón tay đếm từng thành tích của Tô Lạc Ly.
Thế nhưng, có vài người tự tỉ đến mức như bùn nhão, không phải một hai câu là có thể kéo dậy được.
“Tôi nói cho cô biết, Lạc Ly, đừng nghe lời cái tên khốn nạn Mộ Dung Dịch kia nói, trước giờ trong giới giải trí không có tiêu chuẩn tồn tại gì cả, ai có thể nói chác.
chản ai sẽ không nổi, ai sẽ nổi chứ, cô có khả năng diễn xuất, thì không sợ không nổi được, hiểu ý của tôi không?!
Tô Lạc Ly ngước mắt nhìn Mục Nhiễm Tranh, rất hiếm khi anh nghiêm túc như này.
Mục Nhiễm Tranh nói nhiều như vậy, dường như Tô Lạc Ly cũng cảm động, nhưng cô vẫn không nói năng gì như: trước, Mục Nhiễm Tranh cũng cạn lời, thở dài.
“Nếu tôi là cô, khi thấy Tiêu Mạch Nhiên và chú tôi ở cùng nhau, đm tôi sẽ trực tiếp xông tới, cho cô ta một cái bạt tai ngay! Dám quyến rũ chồng tôi, cần gì biết cô là ai chứt!
“Thế nhưng, người đó là chị Mạch Nhiên.. !
Tô Lạc Ly cúi đầu xuống.
Là ai không được, lại cứ phải là Tiêu Mạch Nhiên.
Tiêu Mạch Nhiên là ảnh hậu trong giới giải trí, vừa khéo.
cũng là dựa vào sự nỗ lực từng chút của bản thân mà có được vị trí này trong giới, cô ta xinh đẹp, rộng lượng, có giáo dục, có khí chất…
Hơn nữa, cô ta còn giúp cô như thế.
“Là cô ta thì sao chứ? Cô ta đã cướp chồng của cô rồi!
Cô mới là vợ chính thức mà, Tô Lạc Ly! Cô nghĩ cho rõ ràng đi! Vợ chính thức đấu với kẻ thứ ba mà thôi, cô mãi mãi luôn là người được ủng hội!
Tô Lạc Ly mím môi cười, cô vẫn không có lòng tin.
Hai tay cô ôm ngực, bĩu môi.
“Hác Thổ, anh có biết không? Tôi và anh ta cãi nhau xong, trong đầu tôi luôn nhớ câu hỏi mà anh ta hỏi tôi kia, tôi đã từng yêu anh ta chưa? Tôi nghĩ, đối với anh †a… chắc là… tôi có một chút cảm giác.!
“Đm! Cái gì gọi là một chút cảm giác? Đến giờ mà cô vẫn còn bụng nghĩ một đẳng mồm nói một nẻo, nếu tình cảm cô dành cho chú ấy chỉ có một chút, vậy cô sẽ không cam chịu như bây giờ, còn tìm tôi uống rượu nữa!!
Mục Nhiễm Tranh cầm đũa lên, ăn vài miếng đồ ăn, trong lòng bí bách khó chịu.
Tô Lạc Ly nhìn Mục Nhiễm Tranh, chớp mắt vài cái.
Lẽ nào cô thật sự rất yêu anh ta sao?
“Thế nhưng, Lạc Ly, cô phải chuẩn bị sẵn tinh thần, tính cách chú tôi rất kỳ lạ, sáng nắng chiều mưa, hôm nay.
thích cô, ngày mai liền có khả năng sẽ quên cô, cô nên chuẩn bị sẵn tâm lý!
Tô Lạc Ly lắc đầu: “Được rồi, được rồi, đừng nói nữa, phiền quá, uống bia, uống bia!!
Tô Lạc Ly cầm chai bia lên, cạch vào chai của Mục Nhiễm Tranh, uống vài ngụm.
“Lạc Ly, cô đừng có nghĩ gì nữa, quay phim cho tốt, sau đó về nhà nói chuyện tử tế với chú tôi, cùng lám thì tỏ tình với chú ấy!
“Phái nữ tỏ tình á?!
“Vậy thì làm sao? Người phải sống phóng khoáng một chút, yêu thì yêu đến cùng, hận cũng hận đến tột cùng, tự tin một chút, cô không kém cỏi chút nào!
Tối này, Mục Nhiễm Tranh và Tô Lạc Ly uống rất lâu, không lâu sau thì Mục Nhiễm Tranh uống say.
Tô Lạc Ly cũng không còn cách nào khác, chỉ đành để anh ngủ tạm ở đây một hôm.
Nhưng cả đêm, Tô Lạc Ly lại không ngủ được, lời Mục Nhiễm Tranh nói cứ văng vẳng bên tai cô.
Tô Lạc Ly, không phải cô không yêu, mà là cô không dám yêu.
Đúng thế, quả thật cô không dám yêu, cô không có gì cả, còn có một người em trai không biết lúc nào sẽ rời xa cô, cô có tư cách gì mà yêu chứ?
Hôm sau, Tô Lạc Ly để lại giấy nhắn cho Mục Nhiễm Tranh, rồi đi tới phim trường quay phim.
Mục Nhiễm Tranh ngủ đến giữa trưa, nhìn thấy giấy nhắn mà Tô Lạc Ly để lại cho anh.
“Tôi đi quay phim đây, mua sữa chua cho anh rồi, lát nữa dậy rồi uống, dạ dày sẽ dễ chịu hơn một chút, nhớ khóa cửa cho tôi!
Mục Nhiễm Tranh vỗ đầu mình, thấy sữa chua trên bàn liền cầm lên uống.
Trước khi rời đi, anh nhắn tin wechat cho Tô Lạc Ly.
Mà buổi chiều Tô Lạc Ly lại xảy ra chuyện.
Hôm nay Tô Lạc Ly và Hình Triều Dương phải quay phim trên đường cái, trên đường có người quay phim, đương nhiên sẽ thu hút không ít quần chúng vây xem, để tránh xảy ra chuyện, bên đoàn phim còn cố ý giải tán bớt người ở hiện trường.
Nhưng khi quay được một nửa, một người phụ nữ hơi béo, mặt béo phúng phính xông vào.
Lúc đó, không ai để ý, dù sao lực chú ý của mọi người đều đặt trên người diễn viên.
Người phụ nữ kia trực tiếp xông tới, một tay túm lấy tóc.
của Tô Lạc Ly, tát thẳng lên mặt cô vài cái.
Lúc đó Tô Lạc Ly liền cảm thấy nổ đom đóm mắt.
Lục Uy Nhiên là vệ sĩ kiêm trợ lý cho Tô Lạc Ly, đương nhiên cần bảo vệ cô, nhưng cô ta thấy tình cảnh như này, liền trốn đi.
Xem tình hình trước rồi nói.
“Đồ không biết xấu hổ! Cái đồ đáng chết nhà mày! Đồ ca ve! Vậy mà lại dám quyến rũ chồng tao! Xem xem hôm nay tao có lột da mày ra không!!
Người phụ nữ mặt phúng phính cực kỳ hùng hổ, so với cô ta, Tô Lạc Ly như một con gà con, gầy yếu không chịu được.
Lúc đó mọi người đều không kịp phản ứng lại, đều không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Tôi nói cho các người biết, chính người phụ nữ này đã quyến rũ chồng tôi, các người biết chồng tôi là ai không?
Ông chủ của Tân Hưng, Sài Hoằng Hưng!!
Nghiêm Kha phản ứng rất nhanh, lập tức gọi bảo vệ tới, thế nhưng, dù sao đối phương cũng là phụ nữ, mọi người cũng không tiện ra tay.
“Các người đừng động vào tôi! Các người ngăn cản tôi chính là tiếp tay cho giặc, tôi phải vạch trần bộ mặt thật của đứa con gái xấu xa này trước mặt các người!!
Cô ta tay chống eo, một tay vẫn túm lấy tóc Tô Lạc Ly.
Tô Lạc Ly đau đến mức căn bản không thể động đậy, phải biết là tóc chính là điểm yếu lớn nhất của phụ nữ.
Lúc này, vẫn là Hình Triều Dương tiến tới.
“Có gì thì từ từ nói! Đừng động chân động tay! Cô mà cứ như này, chúng tôi sẽ báo cảnh sát đấy!!
“Muốn báo cảnh sát thì báo đi! Dù sao tôi cũng có lý! Cô †a là kẻ thứ bat!
Hình Triều Dương thấy vậy, lập tức tiến tới, trực tiếp bóp chặt cổ tay cô ta, sức của anh rất lớn, cô ta bị đau, lập.
tức buông tay ra.
Lúc này Tô Lạc Ly mới được cứu thoát.
Người phụ nữ béo xoa cổ tay bị bóp đau của mình.
“Cái đồ bồ nhí thối tha nhà mày! Không lẽ đây lại là tình nhân của mày hả? Tao thấy cái thân thể này của mày cũng nát bét rồi!!
Người phụ nữ chỉ vào mặt Tô Lạc Ly, lớn tiếng mắng.
“Cô đừng có ăn nói lung tung! Cái gì mà Tân Hưng? Tôi hoàn toàn không quen chồng của cô!” Khóe miệng Tô Lạc Ly rớm máu.
“Được nha, vậy hôm nay chúng ta lý luận một phen ở đây! Để mọi người phân xử!!
Người phụ nữ này mang dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng.