Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1171


Tối hôm đó được định sẵn là sẽ có sự thay đổi.


Ôn Khanh Mộ nằm trong phòng ngủ trăn trở mãi không ngủ được, vết thương trên mặt cũng không xử lý, mà cũng không có tâm trạng xử lý.


Trên chiếc giường lớn như vậy chỉ có một mình anh, lúc trước khi Tô Lạc Ly còn ở đây anh luôn cảm thấy giường quá nhỏ, bây giờ không có Tô Lạc Ly anh lại cảm thấy giường quá trống trải.


Anh cũng rất ngạc nhiên, thân hình nhỏ bé của cô có thể chiếm nhiều diện tích như vậy sao?


Vẫn không ngủ được, Ôn Khanh Mộ lật chăn ngồi dậy.


Gọi người giúp việc tới.


“Anh Ôn, anh cần gì?”


“Tôi bị sốt rồi.”


“Bị sốt rồi, có cần đến bệnh viện không? Hay là cần thuốc hạ sốt?”


“Không cần, gọi mợ chủ tới đây, nói với cô ấy là tôi bị sốt rồi.”


Người giúp việc không hiểu gì, mợ chủ nhà họ biết chữa bệnh từ khi nào vậy.


“Ồ, vâng, tôi đi ngay.”


Tô Lạc Ly đã ngủ say trong phòng cho trẻ rồi, người giúp việc vội vàng chạy tới gõ cửa.


“Mợ chủ, mợ chủ, không hay rồi, cậu chủ bị ốm rồi.”


Tô Lạc Ly mơ màng tỉnh dậy, sợ sẽ làm ồn lũ trẻ nên vội chạy ra mở cửa.


“Xảy ra chuyện gì thế?”


“Cậu chủ bị ốm rồi?”


“Bị bệnh gì? Sức khỏe của anh ấy tốt như vậy.” Tô Lạc Ly luôn cảm thấy Ôn Khanh Mộ sẽ không bị ốm.


“Bị sốt ạ.”


“Bị sốt? Ban ngày vẫn khỏe mà.”


Chính xác mà nói, khi cô dọn đồ ra khỏi phòng ngủ thì Ôn Khanh Mộ vẫn khỏe.


“Đúng là cậu chủ bị sốt rồi ạ, mợ mau qua đó xem đi.”


Tô Lạc Ly suy nghĩ, người giúp việc cũng không dám lừa cô, lúc trước sức khỏe của Ôn Khanh Mộ rất tốt, nhưng anh đã gỡ bỏ phong ấn, anh đã là người thường rồi, ăn lương thực ngũ cốc đương nhiên cũng sẽ bị ốm thôi.


Tô Lạc Ly lập tức mặc áo và bước nhanh vào phòng ngủ.


Ôn Khanh Mộ nghe được tiếng bước chân vội vàng nằm lên giường, đặt nhiệt kế lên trên tủ đầu giường.


Tô Lạc Ly bước vào, anh liền giả vờ như mình không biết gì, vẫn nhắm mắt.


“Làm sao vậy?” Tô Lạc Ly sờ trán Ôn Khanh Mộ, “Không sao, không nóng lắm.”


Ôn Khanh Mộ ‘vù’ ngồi dậy, “Không nóng lắm? Em nhìn đi!”


Vừa nói Ôn Khanh Mộ vừa nhét nhiệt kế trên tủ đầu giường vào tay Tô Lạc Ly.


Tô Lạc Ly cầm lên xem và thấy nhiệt độ đã lên đến mức cao nhất rồi!


Bốn mươi hai độ!


Ôi trời, lại sốt cao như vậy sao!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK