“Mợ chủ đứng đây làm gì thế? Sao không vào phòng hóa trang đi?” Quan Ngải trông thấy Tô Nhược Vân đương nhiên phải khiêu khích ngay.
“Chị Nhược Vân của chúng tôi không phải ngôi sao bình thường, phải có phòng hóa trang được nhân viên công tác chuẩn bị riêng!” Hoàng Xán lập tức ra mặt.
“Ồ? Thế à? Vậy để tôi nhìn xem Tập đoàn Dark Reign chuẩn bị phòng hóa trang như thế nào cho mợ chủ của chúng ta nhé?” Quan Ngải chờ xem trò vui.
Đúng lúc này có nhân viên công tác đi tới.
“Anh đến đúng lúc đấy, chúng tôi chờ ở đây rất lâu rồi mà không thấy ai ra tiếp đón, làm ăn tệ quá!” Kim Vi chỉ trích.
Nhân viên công tác không hề cảm thấy áy náy.
“Xin lỗi, hôm nay lắm việc quá, nhân viên chúng tôi cũng không giúp được.”
“Vậy mau sắp xếp phòng hóa trang riêng cho chúng tôi ngay!”
“Việc này thì ngại quá, các cô đến quá muộn, phòng hóa trang riêng đều được phân phối cho những người khác hết rồi, giờ chỉ còn phòng hóa trang công cộng thôi, có lẽ vẫn còn vị trí đấy. Các cô mau qua đó đi, nếu không lát nữa đến cả phòng hóa trang công cộng cũng hết chỗ.”
“Ha ha ha…” Quan Ngải tức khắc cười phá lên: “Phòng hóa trang riêng cái gì chứ? Thì ra người ta không hề chuẩn bị riêng cho các cô, buồn cười chết mất thôi!”
Mặt Tô Nhược Vân hết trắng lại đỏ, không ngờ cô ta lại phải chịu nhục nhã ngay trước mặt Quan Ngải!
“Chị Nhược Vân của chúng tôi là người biểu diễn áp chót đấy, màn biểu diễn quan trọng như thế mà anh lại sắp xếp cho chúng tôi đến phòng hóa trang công cộng, có đùa không vậy?” Đương nhiên Kim Vi không chịu phục.
“Bởi vì các cô biểu diễn áp chót nên các cô mới không vội, tiết mục của người khác bắt đầu trước nên cần trang điểm và luyện tập trước khi lên sân khấu, tiết mục của các cô gần cuối nên đến phòng hóa trang công cộng chờ. Có phòng hóa trang riêng trống thì tôi sẽ báo cho các cô ngay!”
“Ha ha, buồn cười quá! Chị Nhược Vân à, tôi khuyên mấy người đi sớm đi, mau đến phòng hóa trang công cộng đi, bằng không ngay cả ghế trong phòng công cộng cũng không có mà ngồi đâu!”
Quan Ngải nở nụ cười giễu cợt, giọng điệu của cô ta khiến Tô Nhược Vân hết sức khó chịu.
“Tôi phải gọi cho người phụ trách của các anh ngay lập tức, việc này không như những gì đã nói lúc trước. Tôi cho anh biết, người phụ trách của các anh là fan của chị Nhược Vân chúng tôi, anh cẩn thận công việc của anh đấy!”
Kim Vi lập tức lấy điện thoại ra định gọi điện.
Thế nhưng nhân viên công tác chẳng hề sợ hãi, anh ta vẫn tỏ ra lịch sự và nói: “Vậy các cô liên hệ với người phụ trách đi, tôi đi làm việc đây.”
Kim Vi gọi liền ba cuộc điện thoại nhưng không ai bắt máy, cuối cùng khi gọi điện lần thứ tư thì cũng gọi được.
“A lô, xin chào, tôi là quản lý của cô Tô Nhược Vân, tôi muốn hỏi về chuyện phòng hóa trang riêng, nó không giống như ban đầu chúng ta trao đổi.”
Tô Nhược Vân và Hoàng Xán nhìn Kim Vi với vẻ lo lắng, họ cũng chỉ có thể dựa vào cuộc điện thoại này để lấy lại thể diện.
Nụ cười trên mặt Kim Vi dần trở nên cứng ngắc, sau đó thì tắt ngấm.
Cô ta nhét điện thoại di động lại vào trong túi một cách lúng túng.
“Người ta nói thế nào?”