“Đậu xanh! Gô là phụ nữ, vậy mà đến điều cơ bản nhất này cũng không biết?”
Tô Lạc Ly lườm Mục Nhiễm Tranh: “Ai nói là phụ nữ thì nhất định sẽ biết những thứ này?”
“Ừ, biết ngay là cỗ chưa từng nghiên cứu mấy cái này, ý nghĩa của hoa hồng màu lục là anh chỉ chung tình với một mình em, hiểu chưa?”
Nghe lời này, trái tim Tô Lạc Ly giống như thoáng cái bị thứ gì đó xuyên qua.
Quả nhiên…
Giản Ngọc muốn cướp cô đi.
“Này, sao thế?
” Mục Nhiễm Tranh khua tay trước mắt Tô Lạc Ly.”
“Không…”
“Vậy sao cô không hỏi tôi, ý nghĩa của hoa hồng bảy màu là gì?”
Nhớ tới chín trăm chín mươi chín đóa hoa hồng bảy màu.
Ecuador lúc trước mình tặng bị Tô Lạc Ly bán mất, trái tim Mục Nhiễm Tranh liền nhỏ máu!
Đã nói đến nước này rồi, cô cũng không hỏi xem hoa hồng bảy màu thể hiện điều gì sao?
Tô Lạc Ly lại giống như không nghe thấy gì, đi thẳng ra xe.
Mục Nhiễm Tranh thầm thở dài, đi theo cô lên xe.
Ý nghĩa của hoa hồng bảy màu: Cuộc sống giống như những đóa hoa, đầy màu sắc.
Anh còn nhớ, Tô Lạc Ly luôn nói cuộc sống của mình là màu xám, không chút sác màu.
Vi thế, anh mới muốn nói với Tô Lạc Ly, cuộc sống giống như những đóa hoa, đầy màu sắc. Anh muốn cho cô một cuộc sống hoàn toàn mới, một cuộc sống rực rỡ sắc màu.
Còn nữa, hoa hồng bảy màu chỉ có thể tặng cho người mình thích.
Ngồi trong xe, Tô Lạc Ly đặt bó hoa hồng màu lục sang một bên.
Xem ra, cô cần tìm cơ hội nói chuyện với Giản Ngọc.
“Hắc Thổ..”
“Hả?”
“Rốt cuộc chú anh và chị Mạch Nhiên có quan hệ gì thế?”
Đây mới là vấn đề cô nên hỏi.
“Sao đột nhiên cô lại hỏi cái này?”
“Hỏi thế thôi, tôi thấy chị Mạch Nhiên luôn đối xử với tôi rất tốt, chắc là chị ấy không biết quan hệ của tôi và chú anh, vì thế, tôi rất tò mò, rốt cuộc chị ấy và chú anh có quan hệ gì?”
Mục Nhiễm Tranh lắc đầu.
“Thật ra ý, tôi cũng không rõ, cô biết Dạ Bân không?
Quan hệ của Dạ Bân và chú tôi rất tốt, Tiêu Mạch Nhiên và Dạ Bân lớn lên cùng nhau, chú tôi quen Dạ Bân, đương nhiên sẽ quen cả Tiêu Mạch Nhiên, tôi từng thấy họ đi chơi cùng nhau các thứ”
Tô Lạc Ly không chen ngang.
“Con người chú tôi có chút không gần nữ sắc, đừng nói là phụ nữ, đến đàn ông cũng rất ít khi tiếp cận. Là do bố tôi vô tình thấy chú ấy và Tiêu Mạch Nhiên ở cùng nhau, sau đó bố tôi hỏi chú ấý,chú ấy cũng không nói gì, vì thế, mọi người đều cho rằng Tiêu Mạch Nhiên là người phụ nữ của chú ấy.
“Ồ…” “Cô có thấy vết sẹo trên cổ tay Tiêu Mạch Nhiên không?”
“Vết sẹo?”
“Ừ, trên cổ tay cô ta luôn đeo một chiếc khăn tay, giờ đổi thành một chuỗi hạt mã não đỏ, thật ra, ở đó có một vết sẹo, nghe nói vết sẹo đó vì chú tôi. Cụ thể chuyện thế.
nào, tôi cũng không rõ.”
Vốn Tô Lạc Ly cho rằng Tiêu Mạch Nhiên và Ôn Khanh Mộ có lẽ chỉ là bạn bè bình thường, hoặc là chỉ có Tiêu Mạch Nhiên đơn phương, ai ngờ hai người lại còn có.
nhiều chuyện như thế.
“Cô muốn biết, hỏi thẳng chủ tôi không phải là được rồi sao?”
Tô Lạc Ly lườm Mục Nhiễm Tranh.
“Nếu anh là đàn ông, nuôi người tình ở bên ngoài, hoặc.
là làm chuyện mờ ám với người khác, vợ anh hỏi, anh sẽ nói thật sao?”
Mục Nhiễm Tranh sờ cằm, suy nghĩ một lúc.
“Cũng đúng… Không đúng! Không phải là nếu như tôi là đàn ông, tôi vốn là đàn ông mài”
Tô Lạc Ly thở dài, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tên đàn ông không nắm được trọng điểm.
Hai người không nói gì nữa, ai về nhà nấy.
Ngay khi “Khuynh quốc khuynh thành” kết thúc với tỉ lệ người xem và đánh giá tăng cao, “Tuyệt thế sủng phi” thì kết thúc trong tranh luận.
Một tin tức lại làm dậy sóng giới giải trí.
Một lượng lớn nghệ sĩ của Quốc tế Tinh Hoàng ra đi, Quốc tế Tinh Hoàng đối mặt với sự sụp đổ, sắp phá sản.
Mấy năm nay, Quốc tế Tinh Hoàng ngày càng đi xuống, nghệ sĩ có chút danh tiếng trong công ty đều bị công ty khác cướp mất, trong đó, bị Quốc tế Nghệ Tân cướp nhiều nhất.
Một công ty quản lý, đương nhiên là sống dựa vào nghệ sĩ, không có nghệ sĩ, sớm muộn gì công ty quản lý đó cũng sẽ sụp đổ.
Mặc dù, Mục Nhiễm Tranh ký với Tinh Hoàng, nhưng quả thật tài nguyên Tinh Hoàng cho anh cũng không nhiều, lại thêm hiện giờ anh hơi không có chí tiến thủ, cũng không nhận nhiều phim.
Bây giờ, mặc dù Tiêu Mạch Nhiên đang rất được chú ý, nhưng điều đó được xây dựng trên tất cả tài nguyên mà Tỉnh Hoàng có được.
Chính vì Tiêu Mạch Nhiên lấy hết tất cả tài nguyên tốt, rất nhiều nghệ sĩ vốn định ở lại Tinh Hoàng đều bất mãn, liên tiếp rời đi.
Xem ra Quốc tế Tinh Hoàng thật sự sắp sụp đổ rồi.
Mặc dù Ôn Khanh Mộ đã thu mua Quốc tế Tinh Hoàng, nhưng anh không hề can thiệp vào bất kì công việc nào.
trong quốc tế Tinh Hoàng, ba tỷ anh bỏ ra cũng là đưa cho ông chủ của Quốc tế Tinh Hoàng, chứ không phải để phát triển Quốc tế Tinh Hoàng.
Lúc đầu, khi Ôn Khanh Mộ thu mua Quốc tế Tinh Hoàng, chẳng qua là muốn ký hợp đồng với Tô Lạc Ly chứ không nghĩ thêm gì nhiều.
Dark Region Ôn Khanh Mộ đang ký đống văn kiện chất thành ngọn núi nhỏ trong phòng làm việc.
Doãn Cẩn gõ cửa rồi đi vào.
“Chủ tịch Ôn, người của bên phía Quốc tế Tinh Hoàng đến Làm gì?” Căn bản Ôn Khanh Mộ không coi trọng Quốc tế Tinh Hoàng.
Đến nay, anh chỉ có hai chỉ thị, thứ nhất là ký hợp đồng với Tô Lạc Ly, thứ hai là đưa hết tài nguyên tốt cho Tiêu Mạch Nhiên.
“Tình hình của Quốc tế Tinh Hoàng ngày càng đi xuống, quả thật khó có thể chống đỡ được nữa, nghệ sĩ còn lại của công ty đều là người không được các công ty khác mời chào, đang nghĩ đủ mọi cách để liên hệ với các công ty quản lý khác”
“Liên quan gì đến tôi?”
Ôn Khanh Mộ hừ một tiếng, tiếp tục múa bút trên đống văn kiện.
Đối với Ôn Khanh Mộ mà nói, ba tỷ chỉ là chút da lông mà thôi, sao anh lại để ý chứ?
Dường như Doãn Cẩn cũng đã lường trước được.
“Thế nhưng, Chủ tịch Ôn, nghệ sĩ của Quốc tế Tinh Hoàng nhiều lần bị chèn ép ở bên ngoài, mãi mãi luôn thấp hơn người khác một c: tục như này, đến lúc đó Tinh Hoàng nhất định sẽ phá sản, ba tỷ coi như đi tong”
Nghe đến đây, Ôn Khanh Mộ mới ngẩng đầu lên.
“Nhiều lần bị chèn ép? Vậy có phải Tô Lạc Ly cũng hay bị người khác bắt nạt không?”
Anh chỉ quan tâm một mình cô, những người khác có liên quan gì đến anh chứ?
“Đương nhiên rồi, phu nhân cũng là người của Quốc tế Tinh Hoàng, hơn nữa với địa vị của phu nhân, vốn chính là loại bị chèn ép ở bên ngoài, trước kia khi quay phim, không phải vì bị người khác bắt nạt nên phu nhân phải nhảy xuống sông mấy lần, rồi bị sốt cao sao? Loại chuyện như này, tin là còn xảy ra không ít”
Đồng tử Ôn Khanh Mộ co lại.
Sao anh có thể để người phụ nữ của mình bị người khác bất nạt chứ?
“Chủ tịch Ôn, tôi nghĩ, nếu anh tự mình điều hành Tinh Hoàng, có lẽ Tinh Hoàng còn có cơ hội chuyển mình”
Ôn Khanh Mộ chỉ đống văn kiện chất thành núi trên bàn.
“Cậu cảm thấy tôi có thời gian và sức lực sao?”
€ó thời gian và sức lực, anh đã sớm về nhà thân mật với Tô Lạc Ly rồi!
“Vậy chủ tịch Ôn có thể phái một tổng giám đốc qua đó, phụ trách xây dựng lại Tinh Hoàng”
“Tổng giám đốc mới?”
Cái này có thể suy xét.
Nhưng phái ai đây?
Trong đầu Ôn Khanh Mộ, ngoài người kia ra, không thể nghĩ ra người thứ hai nữa.