“Đây là phòng tôi, phiền cô ra ngoài!” Tô Lạc Ly hét lên với Daisy không hề khách sáo.
Daisy cảm thấy Tô Lạc Ly như một người điên, cô ta nhướng mày nhìn cô.
“Cô có tư cách gì đuổi tôi ra ngoài? Đúng là đây là phòng cô, nhưng cả toà lâu đài này là của gia tộc Butt chúng tôi!”
“Cô còn chưa lấy chồng tôi mà đã bắt đầu diễu võ dương oai trước mặt tôi à?” Tô Lạc Ly khoanh tay trước ngực quan sát Daisy: “Tôi thật sự không biết lại có người phụ nữ mặt dày thế này đấy! Ban đầu cô mặt dày mày dạn muốn kết hôn với chồng tôi nhưng không được, bây giờ lại mặt dày đòi cưới tiếp!”
Vẻ mặt Daisy có chút kỳ lạ, cô ta không thể thua Tô Lạc Ly, tuyệt đối không được thua!
“Không phải cô vẫn phải nhượng bộ đó sao?”
Tô Lạc Ly phá lên cười: “Sự nhượng bộ của tôi giống cô chắc? Cô chẳng là cái thá gì cả, so sánh với tôi sao?”
“Ôn Khanh Mộ, không ngờ anh lại yêu một người phụ nữ đanh đá, người như vậy sao có thể xứng với anh?”
Daisy không muốn để ý đến Tô Lạc Ly nên chuyển sang nói với Ôn Khanh Mộ.
“Hờ… Anh ấy thích phụ nữ đanh đá đấy, anh ấy thích tôi đấy, thì sao?”
Tô Lạc Ly nói rồi giơ tay lên tát Ôn Khanh Mộ: “Cô xem anh ấy có nổi giận không?”
Daisy thấy Tô Lạc Ly tát Ôn Khanh Mộ mà trợn mắt há mồm!
Trong ấn tượng của cô ta, Ôn Khanh Mộ là một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, không ngờ anh lại để một người phụ nữ tát mình trước mặt người khác, hơn nữa còn không có phản ứng gì!
Cô ta nhìn nhầm chăng?
“Daisy, tôi nói cho cô biết, Ôn Khanh Mộ là người đàn ông của tôi, tôi muốn đánh thế nào thì đánh, muốn làm loạn thế nào thì làm loạn!”
“Ôn Khanh Mộ, anh là đàn ông mà lại để cho cô ta giở thói ngang ngược như vậy à?”
“Liên quan gì đến cô, ra ngoài, ra ngoài!” Ôn Khanh Mộ không kiên nhẫn, xua tay.
Daisy nhanh chóng đi ra ngoài, cô ta sắp tức điên rồi!
Có phải hai người này bị điên không?
Daisy vừa đi, Tô Lạc Ly đã lập tức bước lên nhìn khuôn mặt bị đánh sưng đỏ của Ôn Khanh Mộ: “Có đau không?”
“Rất đau.” Ôn Khanh Mộ uất ức: “Sao em đánh mạnh thế?”
Tô Lạc Ly vội nâng mặt Ôn Khanh Mộ lên: “Em không thu tay kịp.”
“Mau hôn đi, đau quá!” Ôn Khanh Mộ xoay bên má bị đánh về phía Tô Lạc Ly, cô nhón chân lên hôn.
“Hôn thêm vài cái nữa!”
“Lại lừa em!”
Ôn Khanh Mộ cười hì hì: “Ly Ly, không hổ là Ảnh hậu, diễn vai người đàn bà chanh chua giống lắm, làm anh sợ chết khiếp! Anh còn tưởng anh thật sự có một người vợ như vậy chứ!”
Tô Lạc Ly xoa bụng thở dài: “Chồng à, một thời gian nữa là bụng em lộ rồi, không biết khi nào mới kết thúc.”
Tô Lạc Ly mang thai sắp được bốn tháng, theo lý mà nói thì đã có thể nhìn thấy bụng, nhưng có lẽ vì lúc trước cô nôn quá nhiều, sụt cân nhiều nên đến giờ vẫn chưa lộ rõ.
Nhưng dù sao giấy không gói được lửa, sớm muộn gì mọi người cũng sẽ nhìn ra cô mang thai.