Khi mở cửa, Mục Nhiễm Tranh đã đánh tiếng trước.
“Tôi sống một mình ở đây nên nhà hơi bừa bộn.”
Lê Thấm Thấm bước vào cùng Mục Nhiễm Tranh, quan sát ngôi nhà.
“Rất ổn mà!”
“Câu đầu tiên mọi người nói khi đến nhà tôi đều là “sao nhà anh bừa như chuồng lợn vậy?”. Sao cô không nói thế?”
“Chuồng lợn thì sao? Chuồng vàng chuồng bạc không bằng chuồng lợn của mình! Tôi cảm thấy thế này rất ổn. Phòng tôi cũng rất bừa, người khác dọn dẹp phòng tôi xong tôi tìm mãi không thấy đồ đâu, nhìn phòng tôi bừa vậy thôi chứ tôi muốn thứ gì là có thể tìm thấy ngay!”
Mục Nhiễm Tranh đột nhiên búng tay: “Tôi cũng thế!”
“Nhưng tôi nghĩ cô nên tắm trước đi, người cô có mùi hôi rồi đấy!”
Lê Thấm Thấm ngửi người mình, sau đó lập tức cau mày: “Buồn nôn quá!”
Mục Nhiễm Tranh chuẩn bị đồ để tắm cho Lê Thấm Thấm sau đó đẩy cô vào phòng tắm.
Sau khi ra khỏi phòng tắm, Lê Thấm Thấm cảm giác như đã trở thành một người khác, cô ném bộ quần áo mình mặc lúc đến vào thùng rác.
“Sao cô lại vứt quần áo đi?”
“Cảm thấy rất đen đủi! Đây là đồ người bạn thân kia của tôi đưa, sau này tôi không còn liên quan đến cô ta nữa!” Cuối cùng Lê Thấm Thấm cũng bước ra khỏi trạng thái suy sụp, tìm lại chính mình.
Mục Nhiễm Tranh vừa quan sát Lê Thấm Thấm vừa sờ cằm: “Cô vứt quần áo đi rồi vậy cô mặc gì?”
Lê Thấm Thấm nhìn áo choàng tắm trên người mình sau đó ngẩng đầu lên: “Hay là anh cho tôi mượn đi?”
“Tôi làm gì có bộ quần áo nào cô mặc được?”
Nhưng cuối cùng Mục Nhiễm Tranh vẫn bất đắc dĩ đi đến tủ quần áo của mình tìm quần áo mà Lê Thấm Thấm có thể mặc.
Anh tìm được chiếc quần legging Mục Nhất Hân để quên ở đây, sau đó lấy áo len trắng của mình cho Lê Thấm Thấm mặc, áo len của anh lên người cô vừa hay trở thành váy len.
Cuối cùng cũng ra gì rồi.
“Ừm, Mục Nhiễm Tranh, còn có chuyện này.” Lê Thấm Thấm xoa hai tay vào nhau, có chút ngượng ngùng.
“Còn chuyện gì nữa?”
“Tôi đến tháng, phiền anh mua giúp tôi một gói băng vệ sinh, hì hì.”
Mục Nhiễm Tranh vỗ trán: “Chắc chắn kiếp trước tôi nợ cô!”
Ngay ngày đầu tiên anh đã hối hận vì cho Lê Thấm Thấm ở lại.
Mục Nhiễm Tranh vẫn phải cắn răng ra cửa hàng tiện lợi mua băng vệ sinh cho Lê Thấm Thấm.
Sau khi xử lý ổn thoả, Lê Thấm Thấm ra khỏi phòng tắm.
“Mục Nhiễm Tranh, anh là Ảnh đế nhưng không phải đây là lần đầu tiên anh có bạn gái đó chứ?”
Mục Nhiễm Tranh đang chơi game suýt nữa đánh rơi điện thoại, mọi người đều nghĩ người đàn ông như Mục Nhiễm Tranh hẳn là sẽ có rất nhiều cô gái vây quanh ngay từ khi còn đi học, có lẽ mối tình đầu của anh đã trao cho cô gái nào đó từ thời trung học.