Ảnh đại diện là hình của Lê Thấm Thấm, xinh đẹp cực kỳ, hơn nữa từ bức ảnh có thể nhận ra, đây là một cô gái rất trẻ.
Nghe giọng điệu của cô ta, hình như hai người quen nhau, ít nhất hẳn là đã từng gặp nhau rồi.
Lâu rồi không có người lạ xuất hiện trong cuộc sống của họ nên dường như Tô Lạc Ly đã quên rằng, chồng cô là một người đàn ông đáng ngưỡng mộ, đẹp trai nhiều tiền, khí chất phong độ.
Tô Lạc Ly không quan tâm đến Wechat này, cũng không quan tâm tin nhắn, cô cất điện thoại của Ôn Khanh Mộ.
“Em gái tắm rửa, hôm nay anh muốn thấy em mặc bộ đồ ngủ màu đỏ đó, bộ đó mặc như không mặc vậy!” Ôn Khanh Mộ ở trong phòng tắm nói.
“Biết rồi!” Tô Lạc Ly đi tìm quần áo trong tủ quần áo.
Tối nay họ vẫn làm chuyện nên làm, thân mật thắm thiết, rất hưởng thụ.
Sau khi làm xong, Ôn Khanh Mộ lên giường mới lấy điện thoại sang.
Tô Lạc Ly quan sát Ôn Khanh Mộ thật kỹ, dường như Ôn Khanh Mộ không quan tâm đến tin nhắn chưa đọc và lời mời kết bạn trên Wechat.
“Chồng ơi, có phải em không còn đẹp như trước nữa rồi không?”
Tô Lạc Ly rúc vào ngực Ôn Khanh Mộ, giọng cực kỳ dịu dàng.
“Sao tự nhiên lại hỏi vậy?”
“Em là phụ nữ đã từng sinh con rồi, lo độ quyến rũ của mình sẽ giảm, mấy cô gái bên ngoài ai cũng trang điểm xinh đẹp, sợ anh bị họ dụ dỗ đi mất!”
Ôn Khanh Mộ cười tinh nghịch: “Vậy mỗi ngày em đều trang điểm xinh đẹp đi, thế chẳng phải không cần sợ nữa à? Ban ngày thì không cần đâu, ban đêm thì được, chỉ để mình anh ngắm thôi.”
Ôn Khanh Mộ duỗi tay ra ôm Tô Lạc Ly thật chặt.
“Chồng, công ty anh có thư ký hay nhân viên nào có ý với anh không?”
“Hẳn là em nên hỏi anh có ý gì với họ hay không chứ?” Ôn Khanh Mộ loé lên đắc chí.
“Vậy bình thường họ có tán tỉnh anh không?”
“Dám à! Ai mà chẳng biết nhà anh có hổ cái, ai dám hả!”
“Anh mới là hổ cái!”
“Em đừng suy nghĩ lung tung, ngủ đi. Nếu em không ngủ được thì hai mình làm thêm lần nữa.”
“Ngủ ngon!” Tô Lạc Ly tiến đến trước mặt Ôn Khanh Mộ, hôn lên mặt anh một cái.
Tô Lạc Ly cảm thấy Ôn Khanh Mộ vẫn giống như bình thường, hơn nữa hai người là người đã từng trải qua sóng to gió lớn, không nên nghi ngờ điều gì nên cô cũng bỏ qua chuyện này.
Hôm sau cuộc sống vẫn như cũ, Ôn Khanh Mộ vẫn dậy sớm đến Tập đoàn Dark Reign như thường lệ. Mấy ngày nay rất nhiều việc, có lẽ là lúc trước anh nghỉ ngơi quá lâu, tự dưng bận rộn làm anh hơi muốn từ bỏ, ngày nào cũng chỉ muốn đi chơi.
Hôm nay lúc tan làm, Ôn Khanh Mộ vào bãi đỗ xe thì thấy Lê Thấm Thấm mặc đồ trắng đứng trước xe mình.
“Tại sao tôi add Wechat của anh mà anh không đồng ý?” Lê Thấm Thấm khoanh tay như thể phải tính sổ với anh.
“Cô add tôi thì tôi phải đồng ý à?”
May mà đêm qua Tô Lạc Ly không thấy, nếu bị Tô Lạc Ly phát hiện, chắc chắn hai người sẽ cãi nhau.