Mục Nhiễm Tranh mang nụ cười xấu xa, nhìn mọi người phía sau cười xán lạn, ánh mắt lướt qua Tô Lạc Ly.
Khoảnh khắc ấy, còn nháy mát với cô một cái.
“Là ai, thì người đó đứng ra nha!” Mục Nhiễm Thanh cười xấu xa.
Tô Lạc Ly liền ở Ö\ mắt đi.
Ậ Tô Lạc Ly sừng sững bất động.
Nhất định cô phải phân rõ giới hạn với người đàn ông này.
Tôi không quen anh, tôi không quen anh, tôi không quen anh.
Thế nhưng, nếu cô không bước ra, có khi nào khiến tên này cực kì mất mặt không?
Nội tâm Tô Lạc Ly đang tranh đấu.
Chính vào lúc này, một bóng màu đỏ chầm chậm tiến lên phía trước.
Tô Lạc Ly tỉnh táo lại, chỉ thấy Tiêu Mạch Nhiên sải bước ung dung tao nhã đi về phía Mục Nhiễm Tranh.
Hai người bọn họ ôm lấy nhau.
Chẳng qua khi ôm lấy Tiêu Mạch Nhiên, ánh mắt Mục Nhiễm Tranh dừng trên người Tô Lạc Ly, còn trừng mắt nhìn cô.
Nhóc kia, sao không bước ra?
“ồ..” bên dưới sân khấu lại bắt đầu hò reo.
Một trận âm thanh ồn ào vang lên.
Tiêu Mạch Nhiên và Mục Nhiễm Tranh từng đóng một đôi tình nhân thắm thiết trong phim “Em yêu, chờ anh”, quan hệ riêng tư của hai người cũng coi như là bạn tốt.
Giây phút Mục Nhiễm Tranh xuất hiện, Tiêu Mạch nhiên quả thật hơi ngạc nhiên, nhưng cô nhìn xung quanh, mọi người ở đây cũng không có ai có quan hệ gì với Mục Nhiễm Tranh, cô liền bước ra.
“Thì ra là vì Tiêu Mạch Nhiên nha! Mạch Nhiên, cô có biết hôm nay Nhiễm Tranh sẽ đến không?”
Micro được đưa tới tay Tiêu Mạch Nhiên.
“Thật sự tôi không biết, tối qua tôi xem dòng thời gian của cậu ấy, cậu ấy còn đang ở Pháp, không ngờ hôm nay.
lại xuất hiện ở đây, thật sự quá bất ngờ, Nhiễm Tranh, thật sự rất cảm ơn cậu!”
Nụ cười của Mục Nhiễm Tranh miễn cưỡng hơn rất nhiều.
“Không có gì, không có gì”
“Nhiễm Tranh, trailer của bộ phim này cậu xem chưa?
Có nhân vật nào cảm thấy khá trông đợi không?” Người dẫn Chương trình hỏi.
“Trước kia tôi có xem qua trailer, cực kì mong chờ bộ phim này, nếu nói đến nhân vật mà tôi trông đợi, vậy có khả năng tôi khá trông đợi vào vai diễn Tường Vi”
Tường Vĩ?
Mọi người không nghe nhầm chứ, anh đến tham gia vì Tiêu Mạch Nhiên, lẽ nào vai diễn trông đợi không phải nên là vai nữ chính của Tiêu Mạch Nhiên sao?
Vậy mà lại chọn vai nữ thứ phụ?
Người dẫn
Chương trình dường như cũng cố ý đùa giỡn: “Mạch Nhiên, cô nghe thấy chưa? Vậy mà cậu ấy lại không trông đợi vào vai diễn của cô nha!”
“Đây là chuyện rất bình thường, Nhiễm Tranh nhà chúng tôi trước giờ đều không thích thể loại vai nữ mạnh mẽ, cậu ấy thích chính là loại phụ nữ khá mềm dịu yếu đuối”
Tiêu Mạch Nhiên cực kì bình tĩnh trả lời.
Đến hình mẫu lý tưởng mà đối phương thích cũng biết, xem ra quan hệ riêng tư của hai người không tồi nha!
Người dẫn Chương trình nhìn thẳng vào Tô Lạc Ly, đây là lần đầu tiên anh ta chú trọng nhắc tới Tô Lạc Ly.
“Tô Lạc Ly, vừa rồi Nhiễm Tranh nói rất mong đợi vào vai diễn của cô, hiện giờ cô có cảm thấy áp lực lắm không?”
Tô Lạc Ly đón lấy micro, biểu cảm trên mặt nhàn nhạt: “Vẫn ổn ạ, mong là không khiến mọi người thất vọng”
Tiếp đó, người dẫn
Chương trình mời Mục Nhiễm Tranh chụp ảnh cùng mọi người, sau khi chụp xong, công tác tuyên truyền liền kết thúc dưới tràng pháo tay luyến tiếc của khán giả.
Tô Lạc Ly cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ mà Từ Tinh Như giao cho cô.
Công việc kết thúc đã là mười một giờ tối, lịch trình sắp.
xếp tối nay phải ở lại thành phố M, dù sao buổi tối lái xe quả thật không an toàn, mà cũng không vội.
Kì thi đại học đã kết thúc.
Tô Lạc Ly lập tức gọi điện thoại cho Tô Kiêm Măc, rất lâu mới bắt máy.
“Kiêm Mặc?”
“Chị, có chuyện gì?”
Đầu dây bên kia cực kì ồn ào.
“Em đang ở đâu thế, Kiêm Mặc? Sao lại ồn thế này?”
“Em ở bên ngoài, sao thế, chị?”
“Giờ chị đang ra ngoài bắt xe khách chuẩn bị về nhà, em ở nhà chờ chị, chắc lúc chị về có lẽ đã..”
không cần về nữa! Giờ em đang ở cùng anh rể, em thi xong rồi, anh rể đón em về nhà, giờ bọn em đang ở rạp chiếu phim, không nói nữa, phim sắp bát đầu rồi”
Tô Lạc Ly mặt mày mờ mịt.
Ở cùng với anh rể…
Chồng cô? A Khanh?
A Khanh? Chồng cô?
Chắc là A Khanh, bằng không, Tô Kiêm Mặc nhất định sẽ chất vấn cô, vì sao anh rể lần này không giống với lần Trước.
Tô Lạc Ly khẽ cười, xem ra quả thật cô không nhìn nhầm A Khanh, người này quả thật không hề xấu.
“Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa.
Tô Lạc Ly đi tới cửa, nhìn qua mắt mèo, lập tức mở cửa, tóm người bên ngoài kia kéo vào!
“Nửa đêm canh ba anh đến phòng tôi làm gì?”
Trên mặt Mục Nhiễm Tranh vẫn mang nụ cười vô lại như trước.
“Cô gấp không chịu được lôi tôi vào đây làm gì?”
Tô Lạc Ly buông tay, lườm anh: “Tôi sợ bị người khác nhìn thấy, không giải thích rõ được!”
“Dường như cô cực kì muốn xóa sạch quan hệ với tôi, Tô Lạc Ly, cô làm sao thế?”
Tô Lạc Ly mặt mày mờ mịt.
Ở cùng với anh rể…
Chồng cô? A Khanh?
A Khanh? Chồng cô?
Chắc là A Khanh, bằng không, Tô Kiêm Mặc nhất định sẽ chất vấn cô, vì sao anh rể lần này không giống với lần trước.
Tô Lạc Ly khế cười, xem ra quả thật cô không nhìn nhầm A Khanh, người này quả thật không hề xấu.
“Cốc cốc cốc…
Tiếng gõ cửa.
Tô Lạc Ly đi tới cửa, nhìn qua mắt mèo, lập tức mở cửa, tóm người bên ngoài kia kéo vào!
“Nửa đêm canh ba anh đến phòng tôi làm gì?”
Trên mặt Mục Nhiễm Tranh vẫn mang nụ cười vô lại như trước.
“Cô gấp không chịu được lôi tôi vào đây làm gì?”
Tô Lạc Ly buông tay, lườm anh: “Tôi sợ bị người khác nhìn thấy, không giải thích rõ được!”
“Dường như cô cực kì muốn xóa sạch quan hệ với tôi, Tô Lạc Ly, cô làm sao thế?”
chú anh?”
“Bạn gái tin đồn, không biết có thật không nữa”
“Tô Lạc Ly! Cô đừng có đổi chủ đề! Vì sao cô không đứng ra?”
Mục Nhiễm Tranh lúc này cực kì nóng nảy.
“Vì sao tôi phải đứng ra? May là chị Mạch Nhiên đứng ra, bằng không đám fan bạn gái của anh không xé xác tôi mới lạ! Tôi vừa mới ra mắt, không muốn bị giết từ trong trứng nước!”
Vậy mà Mục Nhiễm Tranh không đáp lại được.
Phải biết hội fan trong giới giải trí của ai lợi hại nhất!
Đương nhiên là hội fan của Mục Nhiễm Tranh!
“Này, Hắc Thổ, không phải anh ở Pháp sao? Sao đột nhiên lại quay về rồi?”
“Nói thừa!”
Còn không phải là vì cô?
“Nên về thì không phải về rồi sao? Đừng gọi tôi là Hắc Thổi”
Quê chết đi đượ!
c Anh quê sao?
Anh đen sao?
Tô Lạc Ly nhún vai: “Vậy anh quay về bao lâu?”
Bạn tốt gặp nhau đương nhiên cần hàn huyên một lúc rồi.
“Không đi nữa, hợp đồng của tôi với Quốc tế Nghệ Tân sắp đến hạn rồi, gần đây có lẽ cần xử lý chuyện hợp đồng một chút”
Nhắc tới hợp đồng, Mục Nhiễm Tranh giống như bóng xịt hơi, ủ rũ.
“Nhìn anh mặt nhăn mày nhó kìa, với độ nổi tiếng của anh, ký với ai mà chả như nhau chứ?”
“Cô biết cái gì? Chú tôi mua lại Quốc tế Tinh Hoàng rồi!”
(*) Hắc Thổ: vừa đen vừa quê mùa.