Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 171


Bộ phim này kể về câu chuyện của Lâm Sênh và Lâm Sinh, từ đồng phục đến váy cưới, trong đó đương nhiên có cảnh quay thân mật.


Ví dụ như nụ hôn đầu lãng mạn trên thảm cỏ.


Khi cảnh quay nụ hôn kia xuất hiện, Ôn Khanh Mộ bóp chặt tay, cốc coca bằng giấy liền tràn coca ra ngoài.


Toàn bộ đổ hết lên quần của Ôn Khanh Mộ.


Tô Lạc Ly liền lấy giấy lau cho Ôn Khanh Mộ!


“Cái đó, cái đó, đều là lựa góc quay, không phải hôn thật, tôi thề là tuyệt đối không phải!”


Tô Lạc Ly giải thích.


Từ khi quay “Khuynh quốc khuynh thành” lần trước, người nào đó bỗng chạy tới làm thế thân, dọa Mục Nhiễm Tranh sợ xanh mắt mèo, nào còn dám quay cảnh hôn với Tô Lạc Ly nữa!


May là đạo diễn Nghiêm Kha không bắt ép, ông dùng cách quay kéo dần ra xa, mượn góc quay, căn bản hoàn toàn không thấy được, dùng một cách giải thích khác để vẽ nên nụ hôn đầu đẹp đẽ.


Ôn Khanh Mộ trừng mắt hung dữ nhìn Tô Lạc Ly, tiếp tục xem phim.


Mặc dù mấy ngày nay anh rất dịu dàng, nhưng dù sao anh vẫn là Ôn Khanh Mộ thích nổi nóng kia!


Gay go rồi, gay go rồi!


Tiếp theo còn có… cảnh giường chiếu!


“Cái đó, hay là chúng ta về đi?” Tô Lạc Ly sợ đến mức đổ mồ hôi lạnh, nếu bị anh nhìn thấy, tối nay còn không ăn thịt cô sao?


Trong rạp chiếu phim tối om, Ôn Khanh Mộ sáp lại gần Tô Lạc Ly.


Tô Lạc Ly ngây người, hàng mi dài của cô, dường như có thể chạm lên mặt anh.


Đôi mắt màu lam kia tỏa ra ánh nhìn sắc bén và sáng lanh trong màn đêm.


“Cô đang chột dại”


“Tôi… Tôi, tôi nào có chột dạ chứ? Chỉ là cảm thấy anh, anh, có lẽ anh không quá thích, vì thế, liền không xem nữa, dứt khoát về nhà đi!”


“Cô không chột dạ, thì lắp bắp cái gì?”


“Tôi… Tôi…’ Tô Lạc Ly không nói thành lời.


“Tôi lại muốn xem xem hai người có còn quay cái chuyện mất mặt gì nữa!”


Cái gì gọi là chuyện mất mặt chứ?


Đó rõ ràng là phim điện ảnh mà…


Tô Lạc Ly quả thật khóc không ra nước mắt.


Đoạn giữa, cô muốn đưa Ôn Khanh Mộ đi vài lần, nhưng anh kiên trì muốn xem đến hết!


Cuối cùng… cảnh giường chiếu…


Cảnh quay này là cảnh khi lên đại học, Lâm Sênh và Lâm Sinh luôn yêu xa, vì nhớ nhung, Lâm Sinh lén chạy đến †hăm Lâm Sênh, hai người vào ở trong nhà nghỉ.


Thật ra, đây không phải là cảnh giường chiếu đúng nghĩa, chỉ là thiếu niên và thiếu nữ còn hơi ngờ nghệch, lần đầu trải nghiệm mà thôi.


Hai người nằm trên giường trong nhà nghỉ, đều cực kỳ căng thẳng.


Mà so với Lâm Sênh và Lâm Sinh trên màn hình, Tô Lạc Ly còn căng thẳng hơn.


Cô nào có tâm tình xem phim, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Ôn Khanh Mộ ở bên cạnh, anh xem rất chăm chú!


Trong đầu cô luôn nghĩ, có nên chạy không?


Có lẽ còn có thể giữ được mạng nhỏ!


“Lâm Sênh, anh nghĩ, có phải chúng ta nên làm chút gì đó không?”


“Làm gì chứ?”


Lâm Sinh quay người lại, ôm Lâm Sênh đang quay lưng về phía anh vào lòng, khế nói bên tai cô một chữ: “Tình”


Lâm Sênh liền cúi đầu, co người lại, trên mặt tràn đầy vẻ e thẹn của thiếu nữ.


Tiếp đó, máy quay di chuyển đến phần eo của hai người, †ay Lâm Sinh duỗi ra, thế nhưng chỉ là phía trong chăn, trên máy quay chỉ có thể nhìn thấy ngoài chăn.


Cảnh này…


Người xem đều biết Lâm Sinh duỗi tay tới chỗ nào, và làm cái gì.


Máy quay luôn ở phía ngoài chăn, tiếp đó là tay Lâm Sinh liên tục chuyển động.


Hô hấp của hai người dần nặng nề hơn Lâm Sênh xấu hổ, cuộn tròn người: “Lâm Sinh, anh… Em, có phải nên làm chút gì đó không?”


Lâm Sinh quay người Lâm Sênh lại, hai người đối mặt nhau, Lâm Sinh đè Lâm Sênh dưới thân mình.


Lúc này, Tô Lạc Ly nhìn Ôn Khanh Mộ ở bên cạnh, Tay anh nắm chặt thành quyền, gân xanh nổi lên!


“Cái đó! Thật sự là không có sờ thật! Không sờ chút nào luôn! Tay của anh ấy cách tôi rất xa, vì ở gần thì không quay được! Còn nữa, hai người chúng tôi Ôn Khanh Mộ bỗng quay đầu lại, một bàn tay ôm lấy gáy Tô Lạc Ly, trực tiếp hôn lên môi cô.


Tô Lạc Ly trợn tròn mắt, mặc dù không phải lần đầu hôn nhau, nhưng lại là lần đầu hôn đột ngột thế này.


Ôn Khanh Mộ hôn rất gấp gáp, nhưng dường như lại không ngừng nhắc nhở bản thân phải dịu dàng hơn một chút, nụ hôn của anh liền chậm lại.


Anh khẽ cạy mở hàm răng của cô, nhanh chóng công thành chiếm đất trong miệng cô, thậm chí còn cắn lưỡi cô.


Hơi đau, nhưng lại có một cảm giác tê dại.


Dường như anh đang dùng nụ hôn này để nói với cô, cô là của anh!


Hai người hôn đến quên mình ở trong rạp chiếu phim.


Trên màn hình lớn, vì chất lượng nhà nghỉ không tốt, hai người còn chưa bắt đầu thì đã làm sập giường!


kết quả cũng không làm được gì.


Còn bị bà chủ nhà nghỉ trách mắng một trận.


Đây cũng là cảnh gây cười nhất trong bộ phim!


Ôn Khanh Mộ đã cấm dục rất lâu, anh giống như một con sói đói, một nụ hôn nhẹ liền có thể gợi lên dục vọng.


Nhưng anh biết cơ thể của Tô Lạc Ly không chịu được giày vò như vậy!


Anh ép mình đè xuống dục vọng trong người, rời khỏi đôi môi của Tô Lạc Ly.


“Nhớ kỹ, cô là của tôi.”


“Ừ” Tô Lạc Ly hôn đến mức không thở nổi, giờ còn đang choáng váng.


“Sau này còn dám quay thứ này nữa, đánh gãy chân côi”


“ừ”


“Để đền cho tôi, chờ cô xuất viện, đại chiến ba trăm hiệp với tôi”


“ừ”


Tô Lạc Ly ngẩng mạnh đầu lên, cái gì? Cô vừa đồng ý gì thế?


Thấy Ôn Khanh Mộ nhếch miệng cười xấu xa.


Cái tên khốn kiếp này! Vậy mà lại tính kế cô!


“Không được!”


“Cô đã đồng ý rồi”


“Anh thừa nước đục thả câu!”


“Thừa nước đục thả câu thì làm sao?”


Tô Lạc Ly tức đến mức không nói thành lời!


Bẫy cô, đều là đặt bãy lừa cô!


Vì phía sau không còn cảnh quay thân mật, vì thế, Tô Lạc Ly kiên trì xem hết.


Dù sao cô đến xem phim là để xem xem chỗ nào mình còn làm chưa tốt, chỗ nào có thể làm tốt hơn nữa, là vì sự tiến bộ trong diễn xuất sau này.


Xem xong phim, ngày hôm sau, Tô Lạc Ly xem qua phòng vé hiện giời Tối qua, phòng vé của “Âm thanh hoa nở’ là một trăm năm mươi triệu!


Thật ra tối qua đi xem phim, cô đã phát hiện, tỷ suất lên sóng của “Âm thanh hoa nở” đã nhiều lên!


“Không lẽ anh lại động tay động chân gì nữa hả? Tối qua lại có một trăm năm mươi triệu!”


Ôn Khanh Mộ ngập đầu trong đống giấy tờ.


“Tôi nào có nhiều thời gian động tay động chân như thế, một tối là đủ rồi”


Tô Lạc Ly nghẹn họng nhìn trăng trối, không dám tin tưởng.


Cũng có nghĩa là vì Điện ảnh Thiên Thắng dành cho tỷ suất lên sóng cao ngày hôm đó, kết quả là hiệu quả không tồi, đánh giá cũng ổn, chủ động tăng thêm tỷ suất lên sóng?


Tô Lạc Ly lại đọc tin mới một lúc, toàn bộ là lời khen!


Trên weibo, “Âm thanh hoa nở” nằm ở vị trí thứ nhất bảng hot searchl Ngoài ra còn có hai hot search nữa, “Tô Lạc Ly bùng nổ.


diễn xuất”, ‘Lâm Sênh và Lâm Sinh”, hot search “Nhiễm Tranh, lên một tầm cao mới” cũng nằm trong top 10!


Còn có vài bình luận về “Âm thanh hoa nở”, thậm chí còn có vài lời thoại, tất cả đều lên hot searchI Lượng người hâm mộ của cô cũng không ngừng tăng lên, hơn nữa người gắn thẻ cô cũng càng ngày càng nhiều.


Ôn Khanh Mộ liếc nhìn cô.


“Cô nhìn mà xem, sẽ còn tăng nữa”


Tô Lạc Ly liếc nhìn người đàn ông này, lẽ nào anh có năng lực tiên trí sao?


Anh nói tăng là có thể tăng?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK