Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 727


Vì vậy trong khoảng thời gian tiếp theo, Ôn Khanh Mộ không cho Tô Lạc Ly lên boong tàu mà cứ bắt cô nằm trong khoang.


Đối với phong cảnh trên biển, mặc dù rất thích nhưng Tô Lạc Ly cũng đành phải từ bỏ, bởi vì cô thực sự rất khó chịu.


“Còn bao lâu nữa thì chúng ta mới đến nơi?” Giọng nói của Tô Lạc Ly rất yếu ớt.


“Sắp đến nơi rồi, em kiên trì thêm một chút nữa là đến, tất cả đều tại anh, đáng lẽ anh không nên chọn một nơi như vậy.”


Ôn Khanh Mộ cảm thấy rất tự trách, anh cũng không ngờ Tô Lạc Ly lại say sóng đến nông nỗi này, mới chỉ một ngày mà cô đã nôn đến mức sắc mặt vàng vọt.


“Không trách anh, là lỗi của em, em cũng không biết sao lại bị say sóng.”


Tô Lạc Ly vừa đứng lên đã cảm thấy trời đất quay cuồng, vì vậy cô chỉ có thể nằm trên giường, nhưng cứ nằm mãi thì cơ thể cũng sẽ không thoải mái.


“Cuối cùng thì em cũng biết tại sao mọi người lại nói nếu hai người yêu nhau thì nhất định phải đi du lịch.”


“Tại sao?”


“Rất nhiều người đều chia tay ngay sau khi đi du lịch về, bởi vì du lịch rất mệt! Giống như em vậy, say sóng rồi nôn như mưa, anh thấy ghê như vậy, sẽ không chán ghét em chứ?”


“Có chứ sao không! Ghê chết đi được!”


Tô Lạc Ly bĩu môi nhìn Ôn Khanh Mộ, cô đã thế này rồi mà anh còn chê cô?


“Nhưng anh cảm thấy đau lòng hơn.”


Lúc này Tô Lạc Ly mới nở nụ cười xinh đẹp, “Vậy nên đi du lịch có thể kiểm chứng xem rốt cuộc tình cảm giữa hai người có phải là thật hay không, em đã xác định được tình cảm của chúng ta rồi, là thật!”


Để không làm Ôn Khanh Mộ lo lắng, Tô Lạc Ly cố gắng khiến giọng nói của mình nghe có vẻ không yếu ớt.


Ôn Khanh Mộ vuốt tóc Tô Lạc Ly với vẻ đau lòng, “Sắp đến rồi, em ngủ thêm đi, ngủ thêm một lát là tới nơi.”


“Vâng, anh ôm em ngủ.”


“Được, anh ôm em.” Ôn Khanh Mộ tìm một tư thế thoải mái rồi ôm Tô Lạc Ly vào lòng.


Tô Lạc Ly lại chìm vào giấc ngủ.


Sau khi ngủ hơn hai tiếng, Tô Lạc Ly mở mắt ra, cô cảm thấy con tàu đã dừng lại rồi.


“Đến nơi rồi sao?”


“Đến rồi, bây giờ em nằm một lát hay là chúng ta xuống luôn?”


“Bây giờ xuống luôn.”


Ôn Khanh Mộ đỡ Tô Lạc Ly đứng dậy, lại khoác một chiếc áo cho cô, lúc này hai người mới bước ra ngoài.


Khi nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài, Tô Lạc Ly lập tức kinh ngạc đến ngây người!


Giữa trời trong biển xanh, có một hòn đảo tươi tốt.


Bầu trời trong xanh, mây trắng mềm mại, bãi cát trắng rất mịn, nước biển trong suốt và hòn đảo xanh lục đều phản chiếu thành một màu, đây có lẽ là sắc màu đẹp nhất.


Ngay phía trên hòn đảo còn có rất nhiều loài chim đủ màu sắc, vừa bay lượn vừa vui vẻ hót ca như thể đang chào đón khách từ phương xa tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK