Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1003


Anh ta thậm chí còn giả vờ bị bệnh để tiếp cận cô và chị gái của cô, sau đó lợi dụng sự đồng cảm của họ để bắt cóc chị gái đi. Đơn giản là đáng hận.


Nếu không có tin nhắn của bà nội, Tưởng dật Hải và cô sẽ không bao giờ có thể ngờ rằng Nhất Nhiễm vậy mà lại là Đại Tư Tế mà bọn họ đã gặp ở bộ tộc nguyên thủy. Nhưng làm sao bà biết được? Cô rõ ràng là đã che dấu việc này rất kĩ, nơi này cũng cách xa tỉnh Y. Bà nội lấy tin tức ở đâu vậy chứ? Thật sự khó hiểu.


Ngay khi Cố Hề Hề đang mãi suy nghĩ về chuyện này, cô bất giác nghe thấy giọng nói của Mặc Tử Hân ở phía sau cô: “Ngồi đây thất thần làm gì vậy?”


Cố Hề Hề quay đầu nhìn, là Mặc Tử Hân mới từ bên ngoài trở về. Cố Hề Hề đôi mắt sáng lên: “Có tin tức gì không?”


“Không.” Mộ Tử Mặc lắc đầu: “Cho dù là sân bay hay nhà ga đều không có người khả nghi xuất hiện.”


Cố Hề Hề tỏ vẻ thất vọng: “ Xem ra thật sự khó tìm.”


Mặc Tử Hân nói nhỏ điều gì đó với trợ lý của mình, sau đó Mặc Tử Hân quay người ngồi xuống trước mặt Cố Hề Hề rồi tự rót cho mình một tách trà, uống một hơi cạn sạch, rõ ràng là rất khát. Nhìn thấy Mặc Tử Hân gác lại chuyện riêng của mình để lo cho chuyện của cô và chị gái, Cố Hề Hề rất cảm động và áy náy: “Tử Hân, lần này thật sự cảm ơn anh rất nhiều.”


“Lại thế nữa. Không phải đã nói rồi sao, không cần xem anh là người ngoài.” Mặc Tử Hân cười bất lực, đôi mắt màu lục nhạt lóe lên một tia xúc động: “Hai nhà chúng ta từ xưa đến nay vốn tình như thủ túc. Em nói như thế thật khiến người ta đau lòng đấy.”


“Ồ.” Một phút trầm mặc, không ai trong hai người nói gì nữa.


“Em thấy mấy năm nay anh luôn bận rộn bay tới bay lui, tôi cũng chưa thấy anh có thời gian rảnh bao giờ đâu.” Cố Hề Hề nói: “Bây giờ anh nói cho ai xem vậy chứ?”


“Trong nhà có người giúp việc, họ đều là những người đáng tin cậy. Hai đứa trẻ đó đều rất hiểu chuyện, chúng sẽ được đưa đến trong vài ngày nữa. Có thể nhận được sự dạy dỗ của nhà họ Vân, lại học tập cùng Nhất Nặc, việc này đối với bọn trẻ là chuyện tốt. Nể tình mối quan hệ thân thuộc của chúng ta, nhờ cô chăm sóc chúng nhiều hơn.”


“Nên làm mà. Mặc Ngôn, Mặc Thuyết cứ giao cho tôi, tôi nhất định sẽ nuôi dưỡng tốt chúng cho anh.” Cố Hề Hề lập tức nói. Nói xong Cố Hề Hề mới nhận ra lời nói của mình có chút làm người khác hiểu lầm nên cô ngừng lại, không nói nữa.


Mặc Tử Hân ngược lại tỏ ra tôi không hiểu gì cả nhưng nụ cười nơi khóe mắt lại không giấu được. Cho dù hai đứa trẻ này không phải là con của anh và Cố Hề Hề. Nhưng Cố Hề Hề lại sẵn sàng giúp anh nuôi dưỡng, điều này đồng nghĩa với việc Cố Hề Hề là mẹ nuôi của hai đứa trẻ ấy. Trong tương lai, bọn chúng sẽ kính trọng Cố Hề Hề hơn, đây cũng là chuyện tốt.


“Thời gian trôi nhanh, mới đó mà hai đứa trẻ đã lớn như vậy rồi.” Để tránh bầu không khí ngượng ngùng, Cố Hề Hề liền thay đổi để tài.


“Đúng thật.” Mộ Tử Xuyên xiết tách trà nói: “Mấy năm gần đây, trọng tâm kinh doanh của nhà họ Mặc cũng đã bắt đầu có nhiều thay đổi cho nên anh quả thật là rất bận rộn. Mà trong nhà thì lại chẳng có nhiều người có thể đảm đương được những việc quan trọng, vì vậy quả thật là chuyện cần quan tâm thật sự rất nhiều.” Anh đang giải thích câu hỏi trên. Mặc dù không muốn với Cố Hề Hề những chuyện này nhưng đến cùng thì anh ta cũng không phải là loại người hoang tưởng. Suy cho cùng đó mới là điều quan trọng nhất.


“Tiền có thể kiếm từ từ, sức khỏe mới là quan trọng nhất.” Cố Hề Hề không thể không khuyên nhủ.


“Được.” Mặc Tử Hân mỉm cười đồng ý. Chỉ cần là Cố Hề Hề nói ra, chuyện gì anh ta cũng có thể đồng ý cả dù là… kiếp trước hay kiếp này.


“À đúng rồi, tôi nghe nói nữ luật sư tài giỏi hồi trước ở bên cạnh anh bây giờ đã trở thành cánh tay phải của anh rồi?” Cố Hề Hề nhìn người đang đi lại phía bên ngoài, thản nhiên hỏi: “Tôi nhìn ra cô ấy là người tốt đấy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK