Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1814


Nghe nói anh ta kỹ thuật tốt lại có thủ đoạn kinh người.


Nhiều cô gái con nhà danh gia nổi tiếng cũng bị anh ta mê hoặc.


Người phụ nữ già đó không phải anh ta giơ tay ra cái là có thể thu phục được sao?


Hỏa Đào chỉ vào mặt mình và nói: “Còn tôi, tôi nhất định phải lấy được người đàn ông đó. Sức hấp dẫn của tao không còn gì để người khác nghi ngờ nữa.”


“Chị Đào cố lên! Bọn em tin chị.” Một đám thanh niên cùng la hét.


“Đúng rồi, chị Đào, bây giờ chúng ta có cần qua đó chào hỏi bọn họ không?” Một người đứng bên cạnh hỏi.


“Tạm thời không cần.” Hỏa Đào nói: “Bây giờ tao đi spa trước đã, tối nay tao phải thật xuất hiện thật xinh đẹp trước mặt bọn họ, khiến cho người phụ nữ già kia tự ti đến chết.”


“Ha ha ha ha!” Cả đám người cùng cười điên cuồng.


Âm thanh ồn ào đến mức có thể lật cả mái nhà lên.


Tống Sĩ Triết và Dư Khiết đều không quan tâm đến động tĩnh ở căn nhà gỗ bên dưới. Hai người nhanh chóng chuẩn bị đồ ăn trưa rồi đựng vào hộp, để vào balo, chuẩn bị lên đường.


Những ngôi nhà ở đây đều dùng thẻ quẹt.


Chỉ cần khóa cửa, không có thẻ thì không thể vào được bên trong.


Tuy đây chỉ là một ngôi nhà gỗ nhỏ nhưng các biện pháp an ninh được làm rất tốt.


Những người đến đây chơi đều là những người giàu, bọn họ không thể để xảy ra bất cứ sai sót nào.


Cả Dư Khiết và Tống Sĩ Triết đều có thể lực rất tốt.


Trước đây bọn họ thường tham gia các phong trào thể thao, bây giờ cũng rất quan tâm đến việc giữ gìn sức khỏe..


Hai người đeo balo rồi thoải mái đi theo con đường núi lên trên.


Lá cây bên đường bắt đầu chuyển sang màu vàng và rơi xuống đất, tạo ra một cảm giác rất khác.


Xung quanh con đường mòn có trồng một số loại cúc có sức sống rất mãnh liệt, mặc dù là hoa dại nhưng mang lại cảm giác tươi tốt và không chịu khuất phục.


Dư Khiết thật sự rất ấn tượng với chúng.





Tống Sĩ Triết thấy bước chân của Dư Khiết hơi chậm lại, anh lập tức nói: “Em có mệt không? Đưa túi tôi cầm cho! Ngày nào tôi cũng tập gym, chút cân nặng này không đáng gì cả.”


Dư Khiết lắc đầu: “Tôi chỉ mang một ít nước và hoa quả thôi, không nặng vậy đâu. Tôi vẫn mang được.”


“Đưa cho tôi đi.” Tống Sĩ Triết bất lực mỉm cười rồi nói: “Không phải tôi có ý xem thường thể lực của em mà tôi chỉ muốn em thoải mái ngắm nhìn những bông hoa nhỏ ven đường. Tôi thấy em có vẻ rất thích những bông hoa này. Em đeo túi thì không tiện lắm.”


Dư Khiết nở nụ cười, cô cũng không khách sáo với Tống Sĩ Triết nữa, cô cởi chiếc túi nhỏ trên người mình xuống rồi đưa cho Tống Sĩ Triết.


Tống Sĩ Triết nhận lấy rồi đeo len lưng, hai người tiếp tục cùng nhau đi về phía trước.


Tống Sĩ Triết đi bên cạnh Dư Khiết.


Hai người cứ đi, cứ đi đến khi con đường trở nên hẹp hơn, chỉ đủ chỗ cho một người đi qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK