“Anh họ, không cần em đưa anh về à?” Trước khi đi, Doãn Tư Thần lại hỏi một câu.
“Không cần, Mạc Dung sẽ đến đón anh.” Tưởng Dật Hải cười khoát tay: “Em đi về trước đi, đừng để Hề Hề chờ sốt ruột.”
“Vậy em đi trước đây. Bây giờ Hề Hề đanh ở cùng bà nội, em phải nhanh đến đó.” Doãn Tư Thần cũng không nhiều lời với Tưởng Dật Hải nữa, anh lập tức lên xe về nhà.
Tưởng Dật Hải đứng ở sân bay, liên tục nhìn ra bên ngoài.
Vân Mạc Dung vẫn chưa đến, là trên đường kẹt xe sao?
Trợ lý của Tưởng Dật Hải không hỏi lên tiếng: “Cậu Tưởng, có phải mợ chủ đi muộn không? Anh có muốn tìm một chỗ ngồi nghỉ trước không?”
“Không cần, tôi tránh đi, chẳng may Mạc Dung đến đây không tìm được tôi thì sao.” Tưởng Dật Hải thản nhiên nói, đáy mắt mang theo vài phần lo lắng, sợ hãi không biết có phải Vân Mạc Dung gặp chuyện gì trên đường không.
Tưởng Dật Hải đoán đúng rồi.
Trên đường đến sân bay, Vân Mạc Dung thật sự gặp chuyện.
Tuy nhiên, chuyện này cũng không phải chuyện nguy hiểm gì, mà là quý ngài Nhất Nhiễm lại bị ngất!
Vân Mạc Dung đang lái xe trên đường, chợt nghe thấy chuông di động vang lên, bèn thuận tay kết nối với Bluetooth trong xe: “Tôi là Vân Mạc Dung.”
“Cô Vân, cô mau đến đây! Qúy ngài Nhất Nhiễm ngất rồi!” Người giúp việc tạm thời của quý ngài Nhất Nhiễm luống cuống tay chân gọi điện thoại cho Vân Mạc Dung: “Chúng tôi không biết sổ khám sức khỏe của quý ngài Nhất Nhiễm ở đâu, anh ấy nói nếu anh ấy hôn mê thì gọi cho cô trước…”
Vân Mạc Dung giẫm mạnh chân ga: “Anh nói cái gì? Anh ấy lại ngất rồi?”
Rõ ràng ngày hôm qua còn khỏe mạnh!
Không phải đã đi bệnh viện kiểm tra lại rồi à?
Sao lại ngất nữa?
Chẳng lẽ sinh mệnh của anh ấy càng lúc càng bị giảm bớt sao?
Vân Mạc Dung vừa định đi xem thì nhớ đến Tưởng Dật Hải vẫn đang chờ mình đi đón.
Làm sao bây giờ?
Một người là là bệnh nhân mắc căn bệnh tương tự, người còn lại là người chồng yêu quý.
Vân Mạc Dung lấy điện thoại gọi cho Tưởng Dật Hải, nhưng điện thoại tắt máy, hiển nhiên là máy bay vẫn chưa hạ cánh.
Làm sao bây giờ?
Thôi quên đi, mạng người quan trọng hơn, quay về lại giải thích với Tưởng Dật Hải sau!
Vân Mạc Du đánh tay lái, quay xe đi đến khu biệt thự của quý ngài Nhất Nhiễm.
Vân Mạc Du vừa vào đến nhà thì lập tức nhìn thấy người giúp việc trong nhà hỗn loạn như chợ vỡ.
Đây là chỗ không tốt của người giúp việc tạm thời, căn bản không có được sự bình tĩnh của người giúp việc được dòng họ dạy dỗ.
“Hoảng cái gì!” Vân Mạc Dung nhíu mày nói, người phía trên vừa cất lời, mấy người kia quả nhiên yên ổn hơn nhiều.
“Cô Vân, quý ngài Nhất Nhiễm đang khỏe mạnh, không hiểu sao lại đột ngột hôn mê, chúng tôi cũng không biết chuyện này sẽ xảy ra.” Người giúp việc kia vội nói.