Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1163


“Hả, đã muộn như vậy rồi à?” Mộc Nhược Na duỗi thắt lưng nói: “Tôi đi rửa mặt và súc miệng trước, anh ở bên ngoài đợi tôi.”


“Ừm.” Tầm mắt hỗn loạn của Lâm Phong thu về từ lúc Mộc Nhược Na không cẩn thận để lộ ra một đoạn eo nhỏ, cảm thấy bản thân lại sắp chảy máu mũi rồi: “Tôi ra bên ngoài đợi cô.”


Nói xong, vội vàng chạy ra khỏi phòng ngủ.


Mộc Nhược Na không phát hiện cái gì, sau khi rửa mặt súc miệng một phen, kéo rèm cửa sổ nhìn ra bên ngoài.


Được rồi, trời vẫn đang mưa.


May mà hôm qua nhờ người đưa gạo dầu muối lên trên đền thờ trên núi, nếu không thì bọn họ lại phải đói bụng rồi.


Giao thông bên đó vốn dĩ chính là rấ không thuận tiện, ra ngoài mua đồ cũng không tiện.


Một ông già hơn tám mươi tuổi, một đứa trẻ bảy tám tuổi có thể mua đồ gì chứ?


Quay người đi ra phòng ăn, nhìn thấy Lâm Phong đã bày xong bữa sáng.


Trong phòng khách đặt một máy chạy bộ, nhất thời hấp dẫn tầm mắt của Mộc Nhược Na.


“Hừm? Mua từ lúc nào vậy?” Mộc Nhược Na nhịn không được hỏi: “Sao không để trong phòng?”


“Trong phòng đã không còn chỗ để rồi.” Lâm Phong cười nói: “Tối qua tôi mới đặt hàng, sáng nay liền đưa đến rồi, tốc độ thật sự là rất nhanh. Khoảng thời gian này tôi vốn dĩ muốn ra ngoài tập thể dục, chẳng qua nghĩ đến chuyện xảy ra tối qua, tôi sợ vừa ra ngoài liền bị người nhận ra, cho nên liền quyết định tập thể dục ở nhà.”


“Anh không hề béo.” Mộc Nhược Na nói.


Lâm Phong rất gầy!


Người hơn một mét tám, vòn eo chỉ sáu lăm, quả thật có thể khiến một đám con gái ghen tị chết!


“Cũng hết cách, người phải lên ống kính mà.” Lâm Phong thật thà khẽ cười: “Nhưng ở cùng cô, căn bản là không ngậm được mồm, nhìn thấy cô ăn ngon như vậy, tôi cũng nhịn không được muốn ăn đấy! Cho nên chỉ có thể liều mạng vận dộng, chuyển hoá những thức đó.”


Mộc Nhược Na cảm thán nói: “Làm diễn viên thật là không dễ dàng mà! Vẫn là làm một người bình thường thì tốt hơn, muốn ăn thì ăn, cả đời này ngay cả ăn cũng không thể tự chủ, vậy thì không có hứng thú biết bao?”


“Ừm, đợi tôi kiếm đủ tiền rồi, tôi sẽ rời khỏi giới, sau đó ngày ngày ăn những món ăn yêu thích.” Lâm Phong nụ cười tràn ngập nói: “Đến lúc đó, tôi sẽ mang theo cô đi ăn khăp cả nước!”


“Được rồi.” Mộc Nhược Na thuận miệng đáp ứng.


Lại không phát hiện, Lâm Phong đột nhiên hai mắt sáng lên.


Câu nói vừa rồi của Lâm Phong không phải là thuận miệng nói.


Anh ta là thật sự nghĩ như vậy.


Nếu như có cơ hội, nếu như Mộc Nhược Na muốn, anh ta thật sự muốn đi cùng cô ấy, cùng nhau ăn khắp cả nước, ăn khắp toàn thế giới.


Ăn xong bữa sáng, Mộc Nhược Na nhìn mưa bên ngoài, kêu rên một tiếng, nói: “Nước sâu như vậy, căn bản không đi được mà!”


Cô ấy lái một chiếc siêu xe.


Ống xả rất thấp.


Mưa lớn sẽ làm ngập ống xả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK