Nếu như là Tống Sĩ Triết, chắc chắn là anh ta đã phản bác lại khiến đối phương không nói được câu nào.
Còn Hùng Hùng tuy không phản bác lại nhưng cũng ngầm đồng ý.
Nhưng dù sao thì Dư Khiết cũng là nữ thần của anh ta, đương nhiên là nữ thần với phụ nữ bên ngoài vẫn có điểm khác nhau.
Sắc mặt của Hùng Hùng không tốt nhưng anh ta vẫn bênh vực Dư Khiết: “Cô cũng không phải là cô ấy, làm sao mà cô biết được cô ấy có tức giận hay không? Nói không chừng cô ấy có việc bận thật! Cô ấy còn nhờ tôi đưa cô về đấy!”
Lý Tư cười ha ha, rồi tiến gần tới chỗ Hùng Hùng, nói: “Anh có tin không?”
“Chỉ cần cô ấy nói thì tôi sẽ tin.” Giọng điệu trả lời của Hùng Hùng nghe có vẻ hờn dỗi.
Lý Tư lại càng cảm thấy mất hứng hơn: “Ồ? Cô ta nói gì anh cũng tin ư? Anh đã thích cô ta như vậy rồi ư? Cho dù cô ta đã từng bán trứng, sinh con cho người đàn ông khác mà anh cũng không để ý sao?”
“Cô đừng nói nữa!” Hùng Hùng ngắt lời Lý Tư.
Lý Tư bị ngắt lời, dù không vui nhưng cô ta cũng không có cách nào khác, cô ta liền hất cằm nói với Hùng Hùng: “Anh nướng thịt cho tôi đi thì tôi sẽ nói cho anh càng nhiều chuyện Dư Khiết hơn. Tôi đã quen cô ta nhiều năm, từ lúc cô ta còn chưa chính thức ở bên Mặc Tử Hân là tôi đã biết cô ta rồi. Dư Khiết năm đó chỉ là một luật sư nho nhỏ, ngay cả tư cách tham gia vào đoàn luật sư cũng không có. Cho nên mọi chuyện về cô ta, tôi đều biết cả.”
Trong lòng của Hùng Hùng có chút rối, nhưng anh ta cũng nướng thịt cho Lý Tư.
Lý Tư được Hùng Hùng nướng thịt cho nên cô ta cảm thấy mùi vị càng ngọt ngào hơn.
Quả nhiên là đồ cướp được, ăn ngon hơn hẳn.
“Tuy rằng Dư Khiết học rất giỏi nhưng cũng chỉ là tốt nghiệp từ khoa chính quy mà thôi, sau đó thì toàn ngồi đọc sách nghiên cứu sinh mà không đi làm. Ở trong mắt tôi, đám nghiên cứu chỉ ngồi đọc sách mà không đi ra ngoài làm thì chính là phế vật.” Lý Tư nói với vẻ khinh thường: “Trước kia cô ta nghèo túng, làm gì có thời gian rảnh rỗi cơ chứ. Chẳng qua là cô ta ỷ vào mối quan hệ với Cố Hề Hề cho nên liền nhận được sự chỉ bảo từ nhà họ Vân, rồi mới có được dáng vẻ như hiện tại.”
Nói tới đây, bên trong ánh mắt của Lý Tư không giấu được vẻ ghen tị.
Cô ta cũng muốn nhận được sự chỉ bảo từ nhà họ Vân!
Thế nhưng quan hệ giữa cô ta và Cố Hề Hề thật sự rất tệ.
Hùng Hùng nghe thấy Lý Tư nhắc tới mợ chủ nhà họ Doãn thì nhịn không được hỏi: “Vậy mấy cô ở trong vòng luẩn quẩn đó có hay gặp nhau không?”
“Làm sao mà gặp được chứ?” Lý Tư trả lời: “Tất cả mọi người đều bề bộn nhiều việc, thế nhưng hàng năm cũng có gặp nhau vài lần. À, đúng rồi, anh với chúng tôi cũng đâu ở trong cùng vòng người đó đâu. HIện tại, Dư Khiết đã lột xác, chính thức trở thành một thành viên của giới thượng lưu. Khó trách được cô ta lại trở nên kiêu ngạo như vậy, tất cả những thứ này đều là do anh Tử Hân cho cô ta cơ hội.”
Hùng Hùng nghe được sự oán giận của Lý Tư, nghe cô ta vô tình nhắc tới những nhân vật mà có lẽ cơ đời này anh ta không có cơ hội gặp mặt hoặc đụng chạm tới.
Hùng Hùng lại nghĩ tới nữ thần của anh ta, mỗi ngày cô ấy đều được giao tiếp với những nhân vật lớn như thế ư!
Lý Tư nhìn thấy Hùng Hùng xuất thần thì khẽ đẩy anh ta: “Anh đang nghĩ đi đâu vậy!”
“A, tôi đang nghĩ, cô cũng đã là một thành viên của giới thượng lưu rồi, vì sao mà cô còn muốn thân cận với tôi chứ? Tuy rằng nhà tôi cũng có chút tiền, nhưng chút tiền này cũng đâu là gì đối với cô đúng chứ?” Hùng Hùng cũng đã suy nghĩ về điều này khá lâu.
Lời này của Hùng Hùng cũng không sai.