Tiểu Vương nghe được một hồi thì nhận ra có gì đó sai sai, gương mặt đỏ gay lên, lắp bắp:
“Anh, anh nói, nói bậy gì vậy hả!”
“Anh đang tỏ tình với em đó, cô bé ngốc nghếch ạ.”
Tiểu A khẽ cười, ánh mắt yêu chiều nhìn Tiểu Vương mãi thôi:
“Vương Uông, làm bạn gái của anh nhé. Được không em?’
Tiểu Vương chỉ cảm thấy trong não mình nổ “bùm” một tiếng, sau đó chẳng còn nghĩ được gì nữa.
Trong đầu vẫn cứ quanh đi quẩn lại một câu nói duy nhất:
“Vương Uông, làm bạn gái anh nhé. Được không em?”
Aaa, muốn nổ tung mất thôi!
Sao mà trong lòng sung sướng quá vậy nè!
Tại sao lại cảm thấy đầu óc mình như có mấy chục chùm pháo hoa thi nhau nổ lùm bùm vậy nè!
“Nếu anh không thích Âu Dương Đình, thì tại sao còn đồng ý đi ăn chung với cô ấy chứ?”
Tiểu Vương chẳng chút nhận thức được mấy lời này hoàn toàn lộ rõ nỗi ghen tị, cứ thế thốt lên.
Tiểu A cười mỉm:
“Nhờ thế nên em mới có thể thẳng thắn đối diện với tâm trạng của chính mình, mới tự hỏi xem liệu em có muốn hẹn hò với anh hay không chứ.”
Tiểu Vương ngây ngô, ngỡ ngàng hồi lâu mới hất tay Tiểu A ra, kéo dãn khoảng cách với đối phương một mức độ nhất định, bấy giờ mới hầm hừ nói:
“Chúng mình không, không hợp đâu! Anh là trợ lý của sếp tổng, em là thư ký của mợ chủ, chuyện này không được đâu.”
“Tại sao lại không hợp? Anh lại thấy cực kỳ hợp đấy chứ.”
Tiểu A lại khẽ cười:
“Nếu không, em cho là tại sao sếp và mợ chủ lại đồng ý để anh đưa em tới nơi này?”
Tiểu Vương chỉ thấy giờ đầu óc mình bị rối thành một cuộn tơ vò:
“Thế, thế thì cũng, cũng phải để em suy nghĩ đã! Để em suy nghĩ xong thì nói cho anh biết!
Dứt lời, Tiểu Vương tức khắc xoay người chạy biến.
Tiểu A đứng yên tại chỗ, cũng chỉ mỉm cười.
Cô gái mà anh ta để ý, làm sao anh lại để cô chạy đi dễ dàng như thế được.
Lúc này đây, trong viện dưỡng lão, Viên Viên đang kiểm tra thân thể cho Kỳ Lão.
Kỳ Lão nhéo mắt, chợt hỏi:
“Tình hình của thằng bé Tiểu A thế nào rồi?”
“Kỳ Lão, người mà ông để ý chắc chắn đều rất hợp nhau, hai người trẻ ấy ắt rồi sẽ thành đôi thôi ạ.”
Viên Viên cười, trả lời ông.
Kỳ Lão gật gù ra chiều hài lòng lắm, ông lại bảo:
“Lần trước chúng tới đây thì tôi đã nhìn ra rồi. Thằng nhóc Tiểu A láo toét này mà không theo đuổi thành công thì chỉ có là cần ông già này làm người hỗ trợ một phen mà thôi.”
Viên Viên thuần thục châm kim vào huyệt vị trên người Kỳ Lão, điều chỉnh xong mới đáp lời: