Thím Vương nghe vậy, than thở khóc lóc, hành lễ lớn với Vân Tử Tiêu: “Vâng!”
Bóng đêm rơi xuống, một cô gái xinh đẹp mặc đồ chiến đấu, vẻ mặt kiên quyết, tay cầm dây cương và trường thương, cưỡi gió mà đi!
Dưới ánh trăng, một bộ áo choàng màu đỏ, hừng hực như lửa.
Thần thái đã từng thuộc về Vân Tử Tiêu kia, rốt cuộc chậm rãi quay về trên người nàng.
Đúng vậy, Vân Tử Tiêu chân chính đã trở lại!
Đã từng là hào môn nữ tướng Vân tướng quân đã trở lại!
Thời điểm sắc trời tờ mờ sáng.
Ở trên một mảnh bình nguyên rộng lớn, thây nằm khắp nơi.
Lệnh Hồ Thương đã từng anh tuấn tiêu sái cầm trường kiếm trong tay giờ đã chồng chất vết thương.
Hắn hung hăng xoa gương mặt, sát khí trong đáy mắt không giảm, trường kiếm trong tay giơ lên cao qua đỉnh đầu: “Các huynh đệ của ta! Hôm nay, cho dù phải chết trận sa trường, các người có sợ không?”
“Không sợ!” Phía sau trả lời đều nhịp: “Cùng sống cùng chết với điện hạ!”
“Tốt!” Lệnh Hồ Thương bi thương chỉ vào phía trước quân đội, cắn răng hô: “Giết!”
Giây tiếp theo, hai bên người lại giao chiến lần nữa.
Đầu người bay tứ tung, chân tay gãy khắp nơi.
Máu tươi nhiễm hồng đôi mắt của Lệnh Hồ Thương, cũng nhiễm đỏ khôi giáp thuần trắng trên người hắn.
“Thương, không cần ngoan cố chống lại nữa! Ngũ đệ đã từ bỏ ngươi!” Tam hoàng tử mặc một thân khôi giáp ở phía trước nói: “Chỉ cần ngươi đến cậy nhờ ta, ta bảo đảm ngươi sẽ được vinh hoa phú quý!”
“Ha ha ha ha! Ít nói nhảm thôi! Muốn giết cứ giết! Lệnh Hồ Thương ta khi nào cũng bướng bỉnh thôi!” Lệnh Hồ Thương ngửa mặt lên trời cười to: “Thù mới hận cũ tính cùng nhau!”
Tam hoàng tử thở dài một tiếng, giơ tay, vô số cung tiễn thủ nhắm ngay Lệnh Hồ Thương và số binh lính còn lại.
Trường kiếm trong tay Lệnh Hồ Thương chống đỡ thân thể, mặc dù là lung lay sắp đổ cũng muốn đứng thẳng lưng!
“Vậy đừng trách ca ca đây vô tình!” Tam hoàng tử lạnh lùng nói, lập tức phất tay hạ lệnh bắn tên.
Ngay lúc này, từ phía sau của quân đội Tam hoàng tử, bỗng nhiên bắn ra một mũi tên bắn lén, thẳng đến đại kỳ của Tam hoàng tử!
Răng rắc!
Quân kỳ phía sau Tam hoàng tử gãy xuống!
Bỗng nhiên Tam hoàng tử xoay người lại thì thấy một người phụ nữ mặc quân phục, tay cầm cung tiễn, cưỡi tuấn mã xuất hiện ở hậu quân với khí thế quyết chiến đến cùng.
Phía sau nàng, là quân đội mấy vạn người, vây quanh Tam hoàng tử chặt chẽ!
Tam hoàng tử nheo lại đôi mắt nhìn thật lâu, bỗng nhiên mở to hai mắt!
Là nàng! Thế mà là nàng!
Vân Tử Tiêu!
Làm sao sẽ là nàng?
Vân Tử Tiêu không phải đồ phế vật sao?
Sao nàng có thể xuất hiện ở chỗ này?