Mục lục
CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 930


Cố Hề Hề lập tức không trả lời được.


“Trở về chị muốn cùng bà nội tâm sự.” Vân Mạc Dung nắm tay nói: “Mặc kệ như thế nào, chị đều không cho phép bất kì ai tính toán lên người nhà chúng ta!” “Gần đây tinh thần của bà nội kém hơn trước đây rồi.” Cố Hề Hề thở dài một tiếng: “Nếu không, em cùng chị trở về nhà xem một chút. Làm thầy bói toán vốn dĩ hao tốn sinh mạng…. Chờ chút, thầy tế lễ kia có vẻ như cũng muốn tiêu hao sức sống của chính mình nên mới để cho chị trọng sinh?”


Sau lưng Vân Mạc Dung cùng Cố Hề Hề toát ra một luồng khí lạnh. Rất nhiều chuyện thật sự không dám nghĩ, càng nghĩ càng đáng sợ. Hai người cũng không dám chậm trễ đi xuống, lúc này liền đặt vé máy bay về tỉnh Y.


“Các con đây là thế nào?” Vân phu nhân hỏi: “Không phải cùng Tư Thần, Dật Hải cãi nhau rồi đấy chứ?”


“Mẹ!” Cố Hề Hề cùng Vân Mạc Dung đồng thời kêu lên: “Không thể nào, bọn con có chuyện muốn tìm bà nội.”


Bà Vân không khỏi tò mò: “Thật ngạc nhiên! Các con đặc biệt trở về chính là vì chuyện này? Có chuyện gì mà không thể nói qua điện thoại?”


Vân Mạc Dung lập tức đi tới kéo cánh tay của mẹ, không muốn để cho bà lo lắng, làm nũng nói: “Bọn con trở về thăm mọi người mà còn không vui mừng sao?”


“Nếu như Hề Hề nói lời này mẹ còn có thể tin. Này, mẹ là người hiểu rõ tính của con nhất, con từ trước đến giờ cũng sẽ không làm việc không thực tế.” Vân phu nhân bình tĩnh nói.


Cố Hề Hề lập tức quấn lấy Vân phu nhân nói: “Ai da, mẹ! Thật ra, Tư Thần cùng Dật Hải đều đi công tác, bọn nhỏ cũng không ở bên cạnh, đều ở căn cứ chơi, con cùng chị ngược lại không có chuyện gì sẽ trở về thăm mọi người.”


”Được rồi, hai người các con đừng làm ầm ĩ nữa. Mẹ cũng lười hỏi tới, bà nội các con ở ngay trên tầng, hiện tại rất ít khi xuống gặp người khác. Lúc các con đi nhẹ nhàng một chút.” Vân phu nhân dặn Cố Hề Hề một chút, nhìn Vân Mạc Dung nói: “Ây da, khi còn bé bà nội thương con nhất, con nên an ủi bà nhiều một chút.”


”Biết rồi, mẹ.” Vân Mạc Dung trước sau như một, ôn nhu như nước: “Tính ra con vẫn hơn.”


Hai người cùng bố mẹ nói chuyện một lúc cũng chầm chậm lên tầng. Toàn bộ trên tầng đều là thế giới của Vân lão phu nhân. Bước vào tràn đầy cảm giác có một luồng không khí ngột ngạt thần bí.


“Bà nội.” Vân Mạc Dung nhẹ nhàng đới: “Chúng con đã trở về.”


“Bà nội.” Cố Hề Hề có chút lo lắng mở miệng


“Đến rồi à, ngồi xuống đi.” Nếp nhăn trên mặt Vân lão phu nhân có chút sâu hơn, rõ ràng là xấp xỉ tuổi Doãn lão phu nhân nhưng khi nhìn thấy, so với Doãn lão phu nhân dáng vẻ giống như già hơn mười tuổi.


Cố Hề Hề nhìn thấy hai cái đệm hương bồ trước mặt luôn cảm thấy bà nội đã sớm nghĩ tới cô và chị sẽ trở về tìm bà.


Cố Hề Hề cũng không nói gì, ngoan ngoãn cùng Vân Mạc Dung ngồi trước mặt bà. “Bà nội, lần này chúng con trở về là có một chút chuyện muốn hỏi bà.” Vân Mạc Dung nhẹ giọng nói: “Trước đây, cơ thể con không tốt nên không thể kế thừa nghề bói toán của bà, vì thế chuyện này cũng làm con quên mất. Khi ngày hôm qua, Hề Hề nói với con, nghề bói toán nhà chúng ta đều là thay nhau kế thừa. Bà nội, bà nói xem đời kế tiếp nhà chúng ta sẽ xuất hiện sao?”


Trong tay Vân lão phu nhân cầm một viên mai rùa, bà không ngừng vuốt ve, thoáng nhắm mắt lại trong chốc lát mới chậm rãi mở miệng nói: “Bà còn tưởng rằng phải qua mấy năm nữa con mới nhớ lại chuyện này. Các con đều đã hỏi tới, bà cũng có thể dặn dò bọn con.”


Cố Hề Hề hướng về phía Vân Mạc Dung làm mặt quỷ, Vân Mạc Dung hờn dỗi trừng mắt nhìn cô một chút.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK