Chỗ mà bọn họ muốn đi, cũng không nằm trong khu đô thị, mà là một cái trấn nhỏ nằm ở vùng ngoại ô thành phố.
Đích thực là ở cái trấn nhỏ này cấp bậc năm sao cũng không có tác dụng gì lớn.
Ngược lại thì khách sạn theo mô hình kinh tế lại càng phù hợp với người dân địa phương và những nhóm bạn bè đến đây du lịch hơn.
Cố Hề Hề do dự một chút, trong lòng vẫn hướng về phía thổ lâu, mở miệng nói: “Vậy thì đi thổ lâu đi. Dù sao chúng ta đều lái xe đi, bước ra cửa cũng có phương tiện sẵn rồi.”
Tiểu A mỉm cười vuốt cằm: “Được, để tôi đi sắp xếp chuyện này.”
“Tiểu Vương, cô đi theo cùng với Tiểu A đi.” Cô cũng không phải không biết ngượng, không dám để cho Tiểu A một mình bận rộn, nhất thời dặn dò một câu.
“Được.” Tiểu Vương cũng không nghĩ gì nhiều, lưng đeo ba lô đi theo xe con do Tiểu A lái dẫn đầu đi trước một bước, tranh nhau dẫn đầu qua sắp xếp bày trí.
Sau khi bọn họ đi rồi, Cố Hề Hề nhịn không được nói với Mộc Nhược Na: “Nhược Na, tớ không thể không nói, cuối cùng tớ cũng có cảm giác gì đó rồi, hình như tớ đã từng tới nơi này rồi. Tớ luôn có một loại cảm giác lúc ẩn lúc hiện, rằng tớ đã từng ở một nơi có kiến trúc tương tự như thế này. Tớ còn gặp được một người đàn ông, anh ấy nói với tớ, rằng anh ấy thích tớ, anh ấy muốn đi cùng tớ đến hết cuộc đời này.”
Nói đến đây, Cố Hề Hề không nhịn được gõ gõ đầu: “Nhất định là tớ bị điên rồi. Rõ ràng đây là lần đầu tiên tớ đến nơi này. Vậy mà tớ lại có cảm giác như vậy! Quả thật là điên rồi!”
Mộc Nhược Na muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là chưa nói ra. Năm đó cô và Doãn Tư Thần thực sự đã từng đến một nơi tương tự như chỗ này.
Quên đi, đó là chuyện của hai người bọn họ, cô ấy sẽ không xen vào.
“Nghĩ không ra thì đừng nghĩ nữa, nếu không sẽ đau đầu lắm đấy.” Mộc Nhược Na mở miệng nói: “Doãn Tư Thần đối với cậu coi như là đã tận tâm tận lực rồi. Cậu đi ra bên ngoài còn để cho Tiểu A đi theo cậu. Đây chính là người tài đắc lực bên cạnh anh ấy. Anh ấy thà rằng để bản thân liều mạng đi công tác gặp nhiều bất tiện cũng muốn để cho Tiểu A đi theo cậu. Nhưng mà cũng tốt, có Tiểu A ở bên cạnh chỉ bảo, tốc độ ba trợ lý của cậu cũng có thể tăng lên được rồi, rút ngắn được kỳ hạn mài dũa!”
“Tiểu A quả nhiên rất có năng lực.” Cố Hề Hề mỉm cười trả lời.
Tiểu A được cô khen ngợi đang lái xe dẫn theo Tiểu Vương một đường nhanh chư chớp chạy đến thổ lâu trước tiên.
Đây là một thôn trại kế bên cách khu danh lam thắng cảnh không xa.
Không xa mà cũng không gần, vừa đúng.
Tiểu Vương xuống xe nhìn thấy kiến trúc trước mặt, nhịn không được thở ra một hơi: “Kiến túc độc đáo như vậy, liệu tổng giám đốc Doãn sẽ có hứng thú hay không đây?”
Tiểu A xách vali xuống xe, liếc mắt nhìn Tiểu Vương một cái, nói: “Kiến trúc độc đáo hiếm có như thế nào thì tổng giám đốc Doãn cũng đã thấy nhiều rồi, không lẽ sẽ kém hơn chỗ này sao?”
“Đúng thật.” Tiểu Vương gật đầu, nhanh chóng xách vali của cô ấy xuống xe, theo Tiểu A cùng nhau đi vào phía trong.
Lúc này, thổ lâu sớm đã được sắp xếp ổn thỏa, chỉ còn chờ chủ nhân vào ở nữa thôi.
Tiểu Á nói với Tiểu Vương: “Đây là phòng lớn nhất, cũng là phòng tốt nhất, tôi sẽ đưa cho mợ chủ.”
“Được.” Tiểu Vương khéo léo lanh lợi: “Đã biết!”
Tiểu A chỉ vào cái giếng trong sân nói: “Cái giếng này là giếng chuyên dụng. Chất lượng nước đã được kiểm tra đo lường xong xuôi, đảm bảo có thể sử dụng được. Có điều, nước mà mợ chủ uống là nước suối đặc biệt vận chuyển từ trên núi xuống.”